Chị nói láo!
Cửu Châu đưa tay gõ nhẹ xuống mặt bàn, ngữ điệu vẫn kiên cường, khống chút xao động. Sự quỷ quyệt và mưu mô của Cửu Mạn Linh, Cửu Châu đã thừa hiểu. Chị ta đưa ra tấm ảnh này cùng những lời lẽ vu khống thô tục khi chưa có đủ chứng cớ, có trời đánh Cửu Châu cũng đừng hòng tin.
Cửu Mạn Linh vẫn chưa chịu thua. Cô ta thu lại dáng vẻ kênh kiệu khi nãy, tiếp tục mở miệng nói:
- Tin hay không tùy em. Thế nhưng, Ngọc Bạch Bối, chị cũng chỉ mới biết chuyện này mà thôi. Em có thể về thôn Trạch Ngư để tìm hiểu thêm.
Dứt lời, Cửu Mạn Linh ngồi dậy, bước đi không một lời chào.
Cửu Châu ngồi một mình trên ghế, ánh mắt đăm chiêu nhìn chằm chằm lên tấm ảnh đã sờn cũ kia, sau đó liền đưa ra một kế hoạch táo bạo.
Cô rảo bước lên trên lầu, mở tủ chọn lấy một bộ váy hoa nhã nhặn, lịch thiệp nhất, sau đó tự mình uốn lại mái tóc dài, dặm thêm chút son môi, hít thật sâu một hơi rồi tự tin bước xuống dưới lầu.
Vệ sĩ riêng của cô là Thập Bát Nhất, vội vàng cúi đầu lễ phép hỏi:
- Phu nhân muốn đi đâu ạ?
- Đến biệt thự của ông Lục.
Cửu Châu rành rọt nói từng chữ. Gương mặt vuông chữ điền của Thập Bát Nhất có chút ngạc nhiên. Vị phu nhân này vậy mà lại dám liều gan, một mình tự tìm đến bố chồng để nói chuyện.
Hầu như trên xe, Cửu Châu chỉ lẳng lặng đưa mắt nhìn ra bên ngoài, dáng điệu xinh đẹp trầm ngâm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-dai-nhan-em-xin-anh/1747696/chuong-91.html