Mấy tháng nữa trôi qua, sinh nhật của Alexandria Martin cuối cùng cũng đến. Nàng gác những buồn giận trong lòng để cho Bryan Martin vào nhà, cho con có một sinh nhật trọn vẹn. Một nhà ba người bọn họ, lâu lắm rồi mới có một buổi hắn đánh đàn còn nàng và con hát. Khi con bé đi chơi cùng với bạn, gương mặt Majorie lại trở nên lạnh lùng.
Trong lòng Bryan buồn thảm. Anh nhớ lại khi mới gặp nàng ở Boston, Majorie cũng có vẻ mặt đó. Thế nhưng, anh quan tâm, chọc nàng nên dần dần nó cũng trở nên sống động ấm áp hơn. Từ lúc nàng đề cập và gửi đơn ly hôn, anh nỗ lực để cố gắng quay lại nhưng Majorie vẫn nhất quyết là không.
Vì thực sự muốn níu kéo đến cùng, anh đệ đơn để đòi 100% quyền giám hộ với Alexandria. Nó là con gái ruột của anh thế nên, khả năng thắng rất cao. Nàng chỉ nhận nuôi nó thôi, đâu có gì để mà đấu lại anh được? Bryan hi vọng Majorie vì con mà sẽ cho anh thêm một cơ hội.
Thế nhưng, anh không biết, khi nhận đơn của tòa, nàng bật khóc ngay trước mặt James. Anh Tống giám đốc kia ôm vai động viên nàng nhưng Majorie chỉ nói mình thất vọng. Bao nhiêu năm như vậy sao Bryan Martin lại ép nàng? Đến khi gặp người chồng đang trong quá trình ly hôn của mình, gương mặt nàng trở nên lạnh tanh. Một tháng hòa giải. Hai tháng hòa giải. Cả hai người đều không khá lên được.
Hôm nay sinh nhật, Majorie để Bryan mang con gái vào giường ngủ. Anh kể chuyện khuya xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-doc-cua-rieng-em/3441521/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.