Hư không hỗn độn vô tận.
Giới Thú Ma La Tát đứng giữa hư không, khí tức thần lực lúc trước đều tiêu tán, biến thành từng đợt khí lưu màu đen tà ác, từng đợt khí lưu màu đen vờn quanh Giới Thú Ma La Tát, đồng thời những luồng ánh sáng ánh lên hắc mang lan ra từ Giới Thú Ma La Tát, quét thành những luồng vòng cung lan về phía Vũ Trụ Nhỏ phía trước.
Rào! Rào! Rào! Rào! Rào! Rào! Rào
Những luồng ánh sáng ánh lên hắc quang, từ con Giới Thú không ngừng phát ra, quét qua những luồng vòng cung, kéo dài về phía cả Vũ Trụ Nhỏ, ánh sáng vốn còn có thể thấy được rõ ràng, lúc này trên một ức năm ánh sáng dần dần mơ hồ thậm chí biến mất, như hòa vào hư không vô tận.
- Vù!
Giới Thú Ma La Tát toàn thân khẽ run lên, không kìm được nhắm hai mắt, lộ ra vẻ hưởng thụ.
Rào rào rào…
Những luồng sáng chói chói chang, không ngừng theo những đường cong, từ ngoài một ức năm ánh sáng nhanh chóng truyền lại, sau đó dung nhập vào trong "ngọn nguồn" Giới Thú Ma La Tát.
- A! Đây là mùi vị của bản nguyên Vũ Trụ? Ngon quá.
Giới Thú Ma La Tát thống khoái vô cùng.
- Nếu Bối Địch biết, e rằng nó cũng sẽ lập tức xông tới thôi. Trong Vũ Trụ Hải tổng cộng chẳng có bao nhiêu Vũ Trụ Nhỏ, toàn bộ ăn hết cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian, hoàn toàn có đủ thời gian để trở về sào huyệt.
- Ta quá sáng suốt.
- Ha ha, tuyệt đối không thể để cho chúng biết. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659588/chuong-1413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.