- Liên thủ?
Ngư La toàn thân xanh biếc, thanh âm âm lãnh, liếc mắt nhìn lướt đám đội trưởng và 17 danh quân sĩ phía sau.
- Đội trưởng tôn kính, ta dám liên thủ với ngươi sao? Hả? Lúc trước ta là một tân binh, còn vẻn vẹn chỉ là một nhiệm vụ rất bình thường, ta nịnh bợ ngươi, đi theo phía sau ngươi. Còn kết quả thì như thế nào? Ngươi đem ta làm con mồi. Nếu không phải ta có năng lực bảo vệ tính mạng rất mạnh, cùng với việc trước khi ta gia nhập quân đội, tổ phụ cho ta một vài bảo vật, sợ lần nhiệm vụ đầu tiên ta đã chết rồi. Ngươi là đội trưởng mà như vậy? Còn muốn chúng ta liên thủ với ngươi à?
Ngư La và tám quân sĩ phía sau hắn đều châm chọc nhìn đội trưởng.
Đội trưởng gầm khẽ nói:
- Mỗi một quân sĩ có thực lực khác nhau, thì địa vị cũng khác nhau. Ngươi lúc trước chỉ là tân binh, lại chẳng biết gì cả, sao trách ta được? Lần này là nhiệm vụ cấp Tai Nạn, mỗi một lần nhiệm vụ cấp Tai Nạn đều phải chết không ít quân sĩ. Chín người các ngươi hành động, nghĩ rằng có thể thành công sao?
- Yên tâm, không cần ngươi lo lắng.
Ngư La lắc đầu cười lạnh.
- Chín người chúng ta, sống chết cùng nhau. Tự tại cùng nhau, đã cùng thề với nhau, chúng ta cũng yên tâm đem tính mạng mình giao cho bạn bè. Về phần ngươi? Hừ, chúng ta không dám giao tính mạng mình cho ngươi đâu.
- Hừ.
- Đừng có bày trò.
- Lôi kéo chúng ta, e rằng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659526/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.