Trên hòn đảo của mình, trên nóc nhà đá, La Phong đang khoanh chân ngồi trên phiến đá khổng lồ chờ đợi.
- Nhiệm vụ cấp Tai Nạn… Cũng không biết, khó khăn tới như thế nào.
La Phong thầm nói:
- Nhìn như nguy hiểm, nhưng trên thực tế lại là cơ hội tốt đạt được quân công rất nhiều.
Bên trong quân doanh, tất cả đều cần có quân công.
Cứ ăn không ngồi rồi? Nhất định là tự tử.
Bình thường trước khi ra ngoài nhận nhiệm vụ, đều sẽ dùng quân công đổi lấy một vài bảo vật. Tỷ như bảo vật nhanh chóng khôi phục thần thể, tỷ như mua những chí bảo có thể chạy trốn, hoặc bảo vật dòng cơ giới. Nhưng La Phong chẳng hề có tí quân công nào, những chẳng thể đổi được, tự nhiên không cần nghĩ về việc này.
…
Cùng lúc.
Ở một điểm trang bị quân đội của Đông Quân, nơi La Phong và Ngột Hách đều được cho một bộ Mãng Hà Chiến Giáp.
- Đội trưởng, quân công chúng ta còn thừa. Mười tám người chúng ta cộng lại cũng chỉ có trên hai mươi sáu vạn quân công, chúng ta đổi lấy cái gì đây?
- Lần này chính là nhiệm vụ cấp Tai Nạn một vạn kỷ nguyên một lần, đội trưởng, nên đổi thứ bảo vệ tính mạng.
Ngoài điểm trang bị quân đội, tiểu đội sáu, đại đội một, đội trưởng dẫn theo mười tám quân sĩ đang thương lượng xem đổi cái gì.
- Một đám ngu ngốc.
Có sáu bóng người châm chọc liếc mắt nhìn, rồi tiến thẳng vào điểm trang bị quân đội, làm đám mười tám quân sĩ bọn đội trưởng không khỏi tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-phe-tinh-khong/659525/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.