Chương trước
Chương sau
*Không để đám người Bá Long phải chờ đợi lâu âm thanh kia lại lần nữa phát ra:

“Theo như những gì xảy ra thì người có thành tích cao nhất chính là hắn”Theo giọng nói phát ra thì một đạo ánh sánh bay ra chiếu thẳng vào người Văn An.

“!!”Tất cả mọi người đều sững sờ ngay cả Bá Long cũng như vậy,măc dù là hắn ko quan tâm tới việc ai có được bảo tàng cả nhưng mà không nghĩ tới chính mình lại bị vượt mặt.

Bá Long nghi hoặc không phải là không chấp nhận được sự thật mà là Bá Long hắn chắc chắn rằng hắn không nhìn thấy có người vượt qua chính hắn,điều này mới làm cho hắn nghi hoặc không thôi.

“Chẳng lẽ mỗi một thí luyện là một chiều không gian khác nhau?”Trong lòng của Bá Long cũng có một suy đoán nhưng không biết có phải hay không,dù sao thì việc bị người khác vượt qua thì Bá Long cũng không để trong lòng nhất là người đó chính là Văn An.

Dù sao tên này cũng là người xuyên việt như hắn,nếu như không có một đặc quyền thì Bá Long chắc chắn là không tin.

Rất có thể tên này có khả năng lĩnh ngộ cực cao cộng thêm lợi thế về tu vi cũng chẳng nên,dù sao thì chỉ cần sinh tử của tên này đang nằm trên tay hắn thì Bá Long sẽ không quan tâm đến.

Cũng như Bá Long Văn An hiện giờ cũng đang rất hoang mang,hắn không hiểu được mình tại sao lại là người có thành tích tốt nhất.

Quả thật thì khả năng lĩnh ngộ của hắn cũng cực cao có thể lĩnh ngộ được áo nghĩa trọng lực một chút da lông,nhưng hắn biết chắc rằng nếu so với tên đồng hương kia của mình thì chắc chắn sẽ không thể có được thành tích tôt hơn.

Cho dù là thiên phú lĩnh ngộ của hắn có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể,bởi vì hắn biết nhục thân của Bá Long cực kỳ mạnh mạnh đến vô lý.

Văn An có thể chắc chắn rằng Bá Long chỉ cần dựa vào nhục thận cũng có thể đánh bại mình trong một trận đánh tay đôi,vì thế hắn biết cho dù thiên phú lĩnh ngộ của bản thân dù có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể tốt bằng Bá Long được.

Huống hồ là hắn vì không muốn có ai chú ý nên đi được hơn ngàn bước thấy không ổn là dừng lại,đến khi hết thời gian thì mới bị tống ra ngoài.

Người trong cuộc đã không hiểu thì làm sao đám đệ tử có thể chấp nhận được,bọn chúng luôn cho tông chủ mình là mạnh nhất vậy mà bị một tên nhát như thỏ đế vượt mặt.

“Ngươi có phải là tính toán sai hay không?Lão tử còn đi được nhiều hơn hắn nữa tại sao lại không được”Một đệ tử bức xúc hỏi.

Bá Long đang định lên tiếng bảo dừng lại thì thanh âm không cảm xúc kia lại vang lên:

“Không cần nghi ngờ,kết quả này là chính xác hoàn toàn.Hắn đi được 1043 bước hơn tất cả các ngươi”

“!!???”Bây giờ từ nghi vẫn chuyển sang hoang mang,các đệ tử không ngờ tới một tên nhát chết lại đi được hơn một ngàn bước.

Dù sao thì Văn An biểu hiện bên ngoài cũng chẳng có gì nổi trội,tu vi cũng bị tên khai gian nên chẳng ai biết hắn là một Võ Tướng cảnh hơn nữa còn kèm theo cái tính nhát gan thì nhìn tên này bên ngoài quả thực rất phế vật.

“Được rồi,không cần nghi ngờ về kết quả này.Kết quả này hẳn là chính xác rồi,tên này tuy nhìn như vậy thôi nhưng tu vi của hắn là cao nhất Lạc Thần tông đấy”Bá Long thấy các đệ tử hoang mang thì cũng đành phải lên tiếng giải thích,dù sao thì nói ra chuyện này cũng chả có ảnh hưởng gì nhiều.

Dù sao thì tên này cũng không làm con bài tẩy được,lâm trận hắn đã không bỏ chạy là mai mắn lắm rồi chứ ở đó trông đợi tên này gánh vác trọng trách lớn.

Nói thật thì về tên Văn An này Bá Long cũng rất bất đắc dĩ cùng buồn bực,một kẻ có thiên phú cùng tài năng như vậy thì làm sao lại có cái lá gan nhỏ như vậy cơ chứ.

Nhiều khi Bá Long muốn mổ xẻ tên này ra xem xem lá gan hắn bé tới đâu nhưng vẫn kiềm chết lại được,hắn cũng nhiều lần cố gắng thay đổi nhưng tất cả như muối bỏ biển nên Bá Long đành mặc xác hắn vậy.

Khi các đệ tử còn đang bất ngờ tước tin tức bạo tạc mà Bá Long vừa đứa ra thì một đạo ánh sáng lần nữa xuất hiện đâm tới Văn An,đạo ánh sáng dùng tốc độ kinh khủng nhanh chóng tiếp cận người hắn.

Văn An cùng Bá Long cũng không kịp phản ứng,khi lấy lại tinh thần thì Bá Long đã nhìn thấy tên Văn An kia đang bị một luồng ánh sáng bao quanh.

Khuôn mặt của hắn còn đăng mang vẻ sợ hãi nhìn Bá Long với ý định cầu cứu,khi hắn chuẩn bị ra tay thì đạo ánh sáng lóe lên rồi biến mất kèm theo đó là thân ảnh của Văn An cũng biến mất theo.

Các đệ tử tuy không thích Văn An lắm nhưng nhìn thấy đồng môn biến mất thì cũng có chút lo lắng,Bá Long biết điều gì xảy ra nên lên tiếng trấn an bọn chúng.

“Không cần lo lắng,hắn được đưa đi tiếp nhận bảo tàng rồi chắc hẳn sẽ không có nguy hiểm gì đâu”Lúc Bá Long định ra tay thì nghe hệ thống thông báo tin tức nên mới dừng lại,hơn nữa cho dù có ra tay cũng không thể ngăn cản được đạo ánh sáng kia.

Chúng đệ tử nghe tông chủ nói thế thì cũng an tâm,cho dù lo lắng thì bọn chúng cũng không thể giúp được gì cả chỉ có thể mong tên đó bình an thôi.

...

Văn An mở mắt ra thì thấy mình đang ở một nơi rất lạ lẫm,trong giống như đang đứng trên mặt biển bảo la vậy.

Hắn cũng biết mình đây là bị cái gì,dù sao thì mấy năm đọc tiểu thuyết cũng không phải là để chưng.

“Ngươi là người hữu duyên với ta hay sao?’Một âm thanh nghe qua làm cho người ra rất thoải mái,từ giọng nói thì cũng có thể đoán ra được đây là một nam tử rất hòa nhã.

Văn An cũng không dám bất kính chắp tay cung kính hành lễ:”Vãn bồi bái kiến tiền bối”

Tuy bên ngoài tỏ vẻ cung kính nhưng trong đầu hắn bây giờ đang không ngừng nỏi lên những tình tiết trong tiểu thuyết,nào là cơ duyên quật khởi,lão quái vật thưởng cổ đoạt xá,sự phụ trời ban....

“Ừ,không cần cũng kính như vậy.Dù sao thì ta cũng chỉ là một tàn hồn còn vất vưởng trên thế gian này mà thôi,người cũng không cần phải lo lắng ta đoạt xá gì đâu ta còn không mất mặt tỡi nỗi đi đoạt xá một tiểu bối như người”Nam tử hòa ái cười nói với Văn An.

Còn Văn An thì lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh,hắn chỉ vừa mới có một chút ý nghĩ thôi mà nam tử trước mắt này đã biết được thật là quá đáng sợ.

Văn An lập tức dập tắt đi những suy nghĩ kỳ quái trong đầu mình,hắn sợ chọc giận lão quái vật trước mắt này nổi giận thì cái mạng nhỏ này của hắn coi như xong.

Tuy nói là không đoạt xá nhưng cũng không nói là không giết a,hơn nữa còn không biết lời nói này là thật hay giả.

Chẳng may đây là đang lừa gạt hắn nhân cơ hội hắn không phòng bị mà ra tay,dù sao thì đây cũng chỉ là tàn hồn tuy không biết mạnh bao nhiêu nhưng ra tay với hắn cũng phải tốn không ít công sức thậm chí còn mất cả chì lẫn chài.

Càng nghĩ càng thấy sợ Văn An quyết định nâng cao 200% tinh thần đề phòng mọi chuyện,còn vị cường giả này sau khi đọc được những suy nghĩ của Văn An thì khéo miệng hơi kéo lên không biết nói gì.

“Hậu bối thời nay đều đề phòng lớn đến như vậy hay sao?”Hắn không khỏi thầm nghĩ,nếu như hắn muốn thì Văn An chảng có chút cơ hội nào để phản khắng chứ đừng nói đến tổn thương hắn.

Nhưng là một cường giả hắn khinh thường là chuyện này,hơn nữa tình hình của hắn bây giờ cũng được coi như không tệ còn lâu mới tới tình trạng suy yếu.

Văn An mới từ từ đứng thẳng lưng nhìn về nam tử trước mắt mình,hắn không khỏi kinh ngạc trước vẻ đẹp của nam tử này.

Thân thể cao ráo sạch sẽ,đôi mắt sáng sáng toát ra vẻ hiền hậu,mái tóc dài được buộc kỹ sau lưng thân măc thanh y màu xanh lam trông rất ưu nhã.

Văn An có thể chắc chắn rằng nếu như nam tử trước mắt này sống ở kiếp trước thì sẽ thành mỹ nam tử được rất nhiều fan hâm mộ,cái này cũng quá đẹp đi.

Nhưng Văn An cũng không dám vô lễ nên chỉ nhìn qua một lần rồi lập tức chuyển đi ánh mắt,dù sao thì người ta cũng là nam mình nhìn nhiều làm cái gì.

Dù sao thì vấn đề giới tính của hắn cũng rất bình thường,hơn nữa người ta còn có thể là đại cường giả danh chấn một thời ai biết nhìn chằm chằm như vậy có làm người ta khó chịu không.

Dù sao là chỉ là một tàn hồn thi cũng đủ để giết mình cả trăm nghàn lần rồi,nghĩ tới đó thì thái độ của Văn An càng cung kính hơn nữa.

Thanh y nam tử thấy Văn An cũng kính như vậy thì cũng biết hắn đang nghĩ gì nhưng cũng không giải thích mà chỉ nhìn Văn An từ tốn hỏi:

“Được rồi,nếu như ta và ngươi đã có duyên thì ta sẽ dạy cho người một võ kỹ người muốn loại nào?”

Nghe thanh y nam tử nói tới chuyện được chọn vũ kỹ thì Văn An lập tức lên tình thần,hắn gần như không một chút suy nghĩ mà nói luôn:

“Bẩm tiền bối ta chọn thân pháp võ kỹ”

Nam tử thanh y nghe vậy thì cũng có chút bất ngờ,không nghĩ tới lại có người lại chóng tốn một lần truyền thừa chỉ để chọn thân pháp võ kỹ.

Nếu như hắn là người ở thế giới khác còn có thể chấp nhận được nhưng phàm là người ở Ma Vũ đại lục này thì hầu hết chọn là võ kỹ chiến đấu,hoặc vũ kỹ liều mạng chứ không một ai chọn thân pháp vũ kỹ.

Vì thế giới này quá hỗn loạn,càng lên cao thì sự hỗn loạn này càng tăng lên chứ không giảm đi vì thế nên rất ít người chọn thân pháp võ kỹ.

Bởi vì dù cho ngươi có chạy được tên này thì cũng sẽ có tên khác tìm tới người,chính vì vậy thân pháp võ kỹ ở thế giới này có nhưng không được ưu chuộng bằng những võ kỹ khác.

Cũng vì thế nên nam tử thanh ý mới có chút bất ngờ,nhưng là một kẻ từng trải qua bao nhiêu năm sống trên đời hắn rất nhanh bình tĩnh trở lại.

Dù sao thì đây là sự lựa chọn của hắn mình không có các nào thay đổi,hắn cũng không muốn bắt tiểu tử trước mắt này phải làm theo ý của mình đây là một sự sỉ nhục không chỉ đối với Văn An mà còn đối với hắn.

Nếu như Bá Long ở đây chỉ sợ tức phun máu mà chết mất,tốn bao công sức để tên này vào được đây vậy mà hắn lại đi chọn một môn thân pháp võ kỹ bảo sao không tức điên cho được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.