Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong mật thất chỉ có hai chiếc bồ đoàn, tịnh không có bất kỳ tạp vật nào khác. Ảo Quang chân nhân đang lặng lẽ khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, mắt hơi khép lại.
Lý Dương đẩy cửa đá ra và tiến vào bên trong mật thất.
Đôi mắt đang hơi khép lại của Ảo Quang chân nhân chậm rãi mở mắt, trên mặt nở ra một nụ tươi cười ôn hòa nhìn Lý Dương, trong ánh mắt ẩn chứa những tia quan ái hiền từ, đó là sự quan tâm của một gia gia đối với tôn tử.
- Ngồi xuống đi!
Ảo Quang chân nhân chỉ về cái bố đoàn thứ hai.
Lý Dương lập tức hơi khom người xuống và khoanh chân ngồi xuống.
- Lý Dương à, gia gia từ sớm đã muốn nói chuyện với con rồi, chỉ là gần đây có rất nhiều việc nên đành nán lại!
Ảo Quang chân nhân nói với Lý Dương.
Lý Dương lập tức nói:
- Không có gì, dù sao tôn nhi cũng không gấp.
Ảo Quang chân nhân mỉm cười gật gật đầu, tiếp đó lão nhìn chằm chăm vào Lý Dương hồi lâu và cảm thán cười nói:
- Lý Dương à, gia gia thật sự khó mà tưởng tượng sao con có thể nhanh như thế mà đã đạt đến Nguyên Anh cảnh giới và tu thành đao phách. Hơn nữa theo gia gia quan sát, căn cơ của con thập phần vững vàng, hiển nhiên tâm cảnh tu vi của con cũng không kém mức đó. Bình thường, để trong vòng mười tám năm mà đạt đến tâm cảnh tu vi của Nguyên Anh kỳ thật sự là rất khó.
Ảo Quang chân nhân vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-mang/3043430/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.