Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị Trong căn biệt thự, Lý Dương đang ở lầu một phòng khách. Mấy người Lý Dương đang ăn sáng, chợt Lý Dương phát hiện Điền Cương và Lily vẻ mặt đều đang có vẻ rất phấn khởi. - Điền Cương, Lily, hai người có chuyện gì mà cười ghê thế? Lý Dương nghi hoặc hỏi. Điền Cương hào hứng nói: - Ha ha, sư huynh, lần trước không phải đệ đưa cho Lily một khoản tiền để kinh doanh sao? Lily thật quá lợi hại, vượt xa tưởng tượng của đệ, chỉ một thời gian như vậy đã kiếm được mười triệu đô la, thật là lợi hại, không hổ là lão bà của Điền Cương ta! Lily vừa nghe lập tức trừng mắt nhìn Điền Cương. Nhưng trên khuôn mặt nàng cũng dấu nổi vẻ tự hào. Lý Dương cũng là kinh ngạc nói: - A, Lily đúng là một thiên tài, chỉ một thời gian ngắn như vậy mà đã kiếm được mười triệu đôla, bội phục, bội phục! Xem ra Lily cũng có thiên bẩm đây a! Jake cũng tranh thủ bồi thêm một câu: - Hừ hừ, ta là thiên tài thì đương nhiên tỷ tỷ cũng phải là thiên tài chứ! Mọi người lập tức cùng cười to lên… Đêm đó tại khách sạn Lucky. - Xin lỗi tiên sinh, hôm nay từ tầng ba mươi mốt đến tầng ba mươi ba đã có người bao hết, không thể đi vào! Adrian nhìn nữ nhân tóc vàng trước mắt, chẳng thể nói gì. Lần trước hắn đã từng dẫn mấy vị bằng hữu tới, muốn trước mặt bằng hữu phô trương một chút, nên chuẩn bị bước vào tầng ba trên cùng này. Nhưng lần trước vừa khéo gặp lúc Lý Dương, Steven, Thiên Lũy, Lý Thạc hội họp, bao trọn cả ba tầng, bọn hắn không có cách nào đi vào. Không ngờ, lần này hắn dẫn bằng hữu tới, cũng gặp bọn họ đang hội họp. - Hừ, chúng ta đi thôi, thật xúi quẩy! Adrian quay đầu nhìn mấy vị bằng hữu bên cạnh nói, mấy người vừa chuẩn bị thì hơn mười hắc y đại hán cùng bước tới, cả đám đang mở đường đi đến. Mà vị Adrian tiên sinh đen đủi này cùng mấy vị bằng hữu của hắn cũng giống lần trước, bị đám đại hán hung hăng ép dạt sang một bên. - Trời ạ, lại là bọn họ? Adrian buồn bực khi phát hiện ra lại là những người lần trước. Lý Dương, Lý Thạc cả đám bọn họ đang bước vào tầng thứ ba mươi mốt. Mấy người Lý Dương đương nhiên không biết Adrian đang hết sức buồn bực, lúc này bọn họ trong lòng đang rất đắc ý. Mười đại tập đoàn, gần như chỉ sử dụng hơn ba trăm tỉ đôla đã có thể hoàn toàn khống chế. Đương nhiên họ chỉ mua của các cổ đông lớn, một ít cổ phiếu phân tán tại các cổ đông nhỏ không tính. - Các vị, chúng ta hãy nâng ly chúc mừng thắng lợi to lớn lần này, cạn! Steven cao giọng nói, giơ cao chén rượu trên tay. Lý Dương, Lý Thạc, Thiên Lũy ba người cũng mỉm cười giơ lên, đồng thời nói: - Cạn! Lập tức ba người một hơi uống cạn. - Đây là các bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, bây giờ mọi người cùng nhau phân chia! Thiên Lũy lấy ra một cái hộp nhỏ và mở ra, bên trong có hơn mười bản hợp đồng, dựa theo phân phối lần trước, mỗi người đều tự lấy phần của mình. Lý Dương nhìn ba bản hợp đồng trên tay, nét mặt không khỏi lộ ra chút vui vẻ. Ba bản hợp đồng của tam đại cổ đông tập đoàn Tuyết Lan, lần lượt là 55%, 20%, 15% cổ phần, cộng lại là 90% cổ phân. Với 90% cổ phần, có thể nói tập đoàn Tuyết Lan đã hoàn toàn nắm trong tay Lý Dương. "Ta đối với chuyện quản lý cũng không thông thạo, làm sao bây giờ?" Lý Dương đột nhiên nhớ tới Lily. "A, buổi sáng hôm nay không phải là ta đã nói Lily rất lợi hại sao, hơn nữa nàng đã trải qua thực nghiệm một thời gian. Ừm có thể nhờ Lily giúp ta!" Lý Dương vừa nghĩ, trong lòng liền quyết định để Lily giúp hắn quản lý tập đoàn Tuyết Lan. - Đại ca, Lý gia chúng ta từ nay về sau coi như là có một phần gia nghiệp, huynh nhất định phải cố gắng kinh doanh cho tốt, nói không chừng sau này ta còn cần huynh nuôi nữa đó! Lý Thạc trêu đùa. Lý Dương khẽ mỉm cười, Lý Thạc làtrưởng lão Hồng bang, lsao phải cần người khác nuôi, chỉ riêng lợi nhuận hàng năm cũng đủ sống cả đời. - Ta cứ phải nói, kỳ thật hôm nay người cao hứng nhất có lẽ chính là Mộc Dịch, chúng ta mặc dù cũng kiếm được khoản tiền lớn, nhưng đều là của bang phái. Chỉ có Mộc Dịch là kiếm được cho bản thân. Ừm, ta nhất định muốn để Mộc Dịch chiêu đãi, không để hắn chiêu đãi, ta cảm thấy thật không công bằng! Thiên Lũy lập tức cười nói. Steven lập tức tham gia: - Phải phải, chiêu đãi, nhất định phải có chiêu đãi, gần hai trăm tỉ đôla vào tay như vậy. Mộc Dịch nhất định phải vui vẻ khoản đãi chúng ta, những nơi khác ta đều không hứng thú, ta muốn…Mộc Dịch tự mình xuống bếp làm cho chúng ta một bàn! Mấy người Steven còn có nơi nào mà chưa đi qua, làm gì có chuyện bọn họ muốn ở lại chỉ để ăn uống? Chẳng qua là muốn nói đùa với Lý Dương mà thôi. - Ý hay lắm, đại ca, đệ biết huynh có thể nấu ăn, lần này đệ cũng muốn được tận mắt xem thử! Lý Thạc lúc này cũng muốn "bán đứng" Lý Dương. Khi còn bé, vì Lý Thạc, Lý Dương vẫn thường trổ tài nấu nướng. Thiên Lũy hai mắt chăm chăm nhìn vào Lý Dương. Một nam tử vô cùng lãnh khốc, gia chủ của một đại gia đình lại có thể trực tiếp xuống bếp nấu nướng, việc hấp dẫn thế này quả là rất khó gặp. Nếu so sánh, cho dù có một đầu bếp siêu cấp trước mắt mọi người cũng chẳng hấp dẫn bằng. Lý Dương không khỏi cười khổ: - Được, được, chiêu đãi, sẽ có chiêu đãi, ta tự mình xuống bếp, ngày mai, trưa ngày mai! Lý Dương lúc này rõ ràng hắn hiểu được, Tuyết Lan mặc dù có một nửa là lễ vật gia tộc Steven tặng cho, nhưng mặt khác một nửa cũng là ba người bọn họ quyết định tặng cho hắn. Thiên Lũy bởi vì có chỗ dựa là Vương Thông, hơn nữa cũng bởi vì bối cảnh của Lý Dương, hắn không lo lắng người trong bang phái có thể nói gì. Steven càng không cần phải nói, vốn chính là người kế thừa gia tộc, chỉ là một tập đoàn nho nhỏ với chút cổ phần thì tính toán cái gì? Còn Lý Thạc, vì huynh đệ thì hắn sợ gì? Huống chi hắn đã thu về 100% cổ phần Hồng bang yêu cầu không thiếu một chút. - Được, hãy nhớ đó, trưa mai chúng ta nhất định sẽ đến! Thiên Lũy lập tức cười to nói. Hắn không ngờ Lý Dương đáp ứng như vậy, liền lập tức hào hứng nói ngay, sợ Lý Dương hối hận. Steven và Lý Thạc cũng lập tức kêu to lên. Từ sau khi Lý Dương gia nhập quân đội, đã mười mấy năm, Lý Thạc cho tới bây giờ vẫn chưa được thưởng thức tài nghệ nấu nướng của Lý Dương thêm lần nào. - Bất quá... hôm nay mọi người cần ăn uống tại đây! Lý Dương mỉm cười nói. Thiên Lũy lập tức gật đầu nói: - Các vị, cùng ta lên lầu trên, tầng ba mươi hai tuyệt đối không thiếu món ngon trên thế giới. Đi nào! - Đã sớm nghe nói khách sạn Lucky có ba tầng có thể hưởng thụ đến tuyệt đỉnh, tầng thứ ba mươi hai này chính là món ngon vô số, tốt, nói đến ăn, ngón trỏ ta động đậy dữ a! Steven lập tức cười nói. Lúc này Thiên Lũy làm chủ mang theo mấy người hướng lầu trên bước lên. Tại nơi ở của Mese Hove, một đỉnh cấp quyền thủ của địa hạ quyền đàn. - Cái gì? Mese Hove nhìn bằng hữu tốt của hắn, cũng là một đỉnh cấp quyền thủ. Bork Russ hưng phấn nói: - Chính xác, chúng ta thực sự có thể an toàn rời khỏi địa hạ quyền đàn. Ha ha, sự thật, đây là sự thật, địa hạ quyền đàn đã công khai. Thượng đế a, ngươi đã mở hai mắt, rốt cục để cho chúng ta có được tự do, thật sự quá tuyệt vời! MeseHove lập tức lôi kéo Bork Russ nói: - Cái gì, nói cho rõ ràng, chúng ta làm thế nào có thể rời đi địa hạ quyền đàn? Làm thế nào? MeseHove cũng bắt đầu nóng nảy, chuyện này có quan hệ đến cả đời hắn. Bork Russ vừa mới biết được tin tức do Thanh bang tuyên bố. - Hiện Thanh bang đã thành lập một công ti vệ sĩ, đặc biệt mời ma vương Mộc Dịch làm tổng giáo quan, phàm là đỉnh cấp quyền thủ đã trải qua mười trận đấu thì có thể đến gia nhập công ti vệ sĩ. Lúc đó, coi như đã thoát ly địa hạ quyền đàn! Tin tức này làm cho vô số đỉnh cấp quyền thủ điên cuồng. Địa hạ quyền đàn có quy định, một năm phải tham gia ít nhất mười trận đấu, mặc dù số đỉnh cấp quyền thủ có thể qua mười trận đấu mà không chết không nhiều lắm, nhưng ít nhất như vậy hy vọng còn sống đã gia tăng rất nhiều. Lúc trước ba năm cũng chỉ có một hai người còn sống rời đi, mà bây giờ phỏng chừng hàng năm đều có mười mấy người, xác suất gia tăng rất nhiều. Bork Russ nhìn Mese Hove lo lắng, hắn cũng rối loạn lên: - Ta cũng nhất thời nói không rõ, ngươi vào website trang chủ của địa hạ quyền đàn thì biết. - A! Mese Hove vỗ mạnh vào đầu: - Đúng vậy, ta thế nào lại quên mất điểm này? Ai, tại doanh trại Siberia huấn luyện thời gian quá dài, đều quên sử dụthegioitruyen.computer. Dứt lời, Mese Hove tức mở máy tính, vào website bí mật của địa hạ quyền đàn. Cái tin tức chấn động kia đã chiếm một phần ba diện tích, cực kỳ bắt mắt. - Ha ha... thượng đế, ha ha... thánh thần, ha ha... Mese Hove như đã mất trí cười mãi không dứt. Bork Russ nhìn Mese Hove, lúc này hắn đương nhiên hiểu được tâm tình Mese Hove, khi hắn biết được tin tức này cũng kinh ngạc, điên cuồng hệt như thé. Bình thường đến địa hạ quyền đàn cấp cao thủ, đa số là từ doanh trại huấn luyện Siberia hoặc Nam Phi, đã tham gia doanh trại huấn luyện đều là coi như mất tự do. Tất cả sau khi kí hợp đồng, thu một số tiền, bọn họ liền mất đi tự do. Sau khi vào địa hạ quyền đàn, bọn họ cũng kiếm đủ tiền để lấy lại tự do. Nhưng bọn họ cũng không thể rời khỏi địa hạ quyền đàn, bởi vì địa hạ quyền đàn cũng có quy củ. Muốn trốn chạy? Từng có quyền thủ làm vậy, nhưng sau lưng địa hạ quyền đàn là Thanh bang cùng mafia Mỹ cũng chỉ trong vòng nửa ngày là bắt lại được, sau đó trừng phạt một cách tàn khốc. Hiện giờ địa hạ quyền đàn sau lưng là Thanh bang, với thực lực mạnh mẽ đã khống chế toàn bộ nước Mỹ. Quyền thủ làm sao có thể chạy thoát được. Nhưng cho dù như thế, cũng vẫn thường có quyền thủ trốn chạy, dù sao xác xuất tử vong tại địa hạ quyền đàn là rất cao . - Bork Russ, hai người chúng ta đều là đã quá mười trận đỉnh cấp phải không? Thật tốt quá, chúng ta phải đi đến gia nhập công ty vệ sĩ. A, vệ sĩ a, thật là một nghề tốt đó chứ! MeseHove có vẻ rất mong chờ. Chính xác, vệ sĩ có thể xem như nghề nghiệp tương đối thoải mái. Bình thường làm vệ sĩ rất ít gặp nguy hiểm, một vệ sĩ chuyên nghiệp, một năm có lẽ cũng không gặp đến một lần nguy hiểm. Đối với Mese Hove cùng Bork Russ mà nói, tuyệt đối thoải mái hơn nhiều so với quyền thủ ở quyền đàn. Huống chi, hai người bọn họ đều có tự tin, có thể trên địa hạ quyền đàn lăn lộn lâu như thế, đương nhiên làm vệ sĩ sẽ dễ dàng thích ứng. - Mese Hove, chúng ta có thể đăng ký luôn trêthegioitruyen.computer. BorkRuss nhắc nhở. MeseHove vừa nghe liền lập tức vỗ đầu, hắn đã quên mất là có thể dùng máy tính. Hưng phấn hít sâu một hơi, hai người lập tức bắt đầu đăng ký. Lý Dương vừa về đến nhà. - Lily, đến đây, ta có chuyện muốn nói! Lý Dương hướng về phía phòng khách, lúc này Lily và Điền Cương đang xem TV. Lily cùng Điền Cương đều đã đi tới. - Sư huynh, tìm muội có chuyện gìvậy? Lily hỏi. Lý Dương từ trong ngực lấy ra ba bản hợp đồng. - Muội nhìn xem! Lily lập tức cầm lấy, Điền Cương cũng đến xem. Vừa nhìn, Điền Cương lập tức chán nản nói: - Ai, đâu phải hợp đồng. Hợp đồng cổ phần có cái gì đáng để xem? Tập đoàn Tuyết Lan, nó rất lớn phải không? Đối với Tuyết Lan, Điền Cương hắn không hiểu lắm, dù sao hắn cũng không hiểu biết về tài chính. Lily đã thấy ba bản hợp đồng, trong lòng lập tức run lên. - A, Tuyết Lan, một đại tập đoàn, trị giá khoảng hai trăm tỉ đôla a, 15%, 20%, 55%, vậy là 90%! Lily trợn tròn mắt nhìn sang phía Lý Dương. Lily ánh mắt không thể tin được nhìn Lý Dương: - Sư huynh... tập đoàn Tuyết Lan này, sau này chính là của huynh sao? Lý Dương hỏi lại: - Muội không thấy sao? 90% cổ phần, chẳng lẻ còn chưa phải là của ta? Lily lập tức lắc đầu nói: - Không, không, chỉ là trong lúc nhất thời khó có thể tin rằng đó là sự thật mà thôi. Không thể tin được, sư huynh, huynh thật kinh khủng, đây là một đại tập đoàn trị giá hai trăm tỉ đôla a! Bỗng dưng Lily bất ngờ nói: - Sư huynh, muội có một thỉnh cầu, muội có thể vào tập đoàn Tuyết Lan để khảo nghiệm bản thân! Vào một siêu cấp đại tập đoàn, Lily kì vọng huấn luyện chính mình. - Ha ha, ta tìm muội nói chuyện chính là hy vọng muội trở thành tổng giám đốc, giúp ta quản lý Tuyết Lan tập đoàn! Lý Dương cười nói. Lily lập tức sửng sốt mà ngây người nhìn Lý Dương: - Tổng giám đốc? Tổng giám đốc của tập đoàn Tuyết Lan? Tập 4: Cực thối Đạo quán
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]