Vừa nói chuyện, nàng ta vừa vươn tay ra kéo Kỷ Đào.
Kỷ Đào đi nhanh hai bước, giống như vô tình mà né tránh.
Người dịu dàng như nước và mềm yếu mảnh mai ở trước mặt cô chính là Phùng Uyển Phù.
Kể từ khi bị ong vò vẽ đốt ở trong rừng, Phùng Uyển Phù liền đối xử rất khách khí với Kỷ Đào và Phó đại phu.
Phó đại phu thì bình thường hơn, dù sao ông ấy cũng là nam, và còn là một lão đầu cho nên Phùng Uyển Phù không thể gần gũi được. Nhưng Kỷ Đào thì khác, cô chỉ nhỏ hơn Phùng Uyển Phù hai tuổi và cũng có thể coi là bạn cùng trang lứa. Vì vậy cứ cách hai, ba ngày là Phùng Uyển Phù lại đến tìm cô và thậm chí còn muốn học y với Phó đại phu.
Phó đại phu nói đời này chỉ thu nhận một đồ đệ và sẽ không nhận đồ đệ nào nữa. Sau khi cố gắng tìm mọi cách nhưng Phùng Uyển Phù vẫn không được như mong muốn, cho nên nàng ta càng đối xử khách khí hơn với Kỷ Đào.
Ví dụ như hiện tại, Dương gia có rất nhiều con cháu nên trong phòng có rất nhiều người, Phùng Uyển Phù đưa tay ra như vậy khiến cho mọi người trong phòng đều nhìn sang bên này.
“Kỷ cô nương, cô nương có thể giúp đỡ ta nhìn xem thế nào được không?” Nam tử thô lỗ và điên cuồng kia chính là Dương Đại Lương. Hắn ta đi đến bên cạnh Kỷ Đào, giọng nói tràn đầy nịnh nọt.
Kỷ Đào gật đầu, vén rèm lên rồi bước vào trong phòng.
Cảnh tượng bên trong khá mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-hoa-kho-ga/224163/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.