Sợ rằng Lâm Thiên Dược không thể trả tiền thuốc, cho nên Phó đại phu liền để hắn tự mình hái thuốc rồi uống nó.
Kỷ Đào đột nhiên đưa tay ra che lại bả vai của mình. Vừa rồi tình hình rối loạn nên cô không kịp để ý đến việc bị ong vò vẽ đốt ở vai và ngay cả sự đau đớn cũng không rõ ràng. Lúc này, khi bình tĩnh lại thì cô thấy đau nhức ở khắp mọi nơi.
“Ngươi bị làm sao vậy? Bị thương ư?” Lâm Thiên Dược có chút lo lắng, thấy cô che vai thì vươn tay muốn mở tay của cô ra.
Kỷ Đào hơi né tránh.
Lâm Thiên Dược sững người.
“Ta muốn xem ngươi bị thương có nặng hay không?” Lâm Thiên Dược nhìn sang chỗ khác.
“Lúc trước ngươi đã cứu ta, nên bây giờ ta chỉ muốn trả ơn ngươi mà thôi.” Hắn lại nói.
Kỷ Đào đau đến mức nhíu mày, nghe vậy thì thản nhiên nói: “Chỉ là một cái nhấc tay thôi mà.”
Lâm Thiên Dược đột nhiên đứng dậy và đi ra ngoài.
“Chờ ở đây.”
Kỷ Đào tựa vào gốc cây đại thụ, trong lúc nhất thời chỉ nghe thấy tiếng lá xào xạc và tiếng côn trùng không biết tên vang lên ở xung quanh, nhưng cô cảm thấy rất yên bình, như thể chỉ còn lại một mình cô ở trên thế giới này.
Trên bả vai vẫn còn đau nhói, Kỷ Đào đột nhiên cảm thấy có một bóng người ở cửa động. Cô ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Lâm Thiên Dược đã quay trở lại và trên tay hắn đang cầm một nắm lá có hình răng cưa màu xanh biếc. Thấy vậy, trong lòng Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thon-hoa-kho-ga/224149/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.