Sâc mặt Thời Minh Quang hoàn toàn tối sầm, anh gằn từng chữ: “Tống, Nhã, Đình!”
Tống Nhã Đình õng ẹo nói: “Cậu ba, đừng gọi hẳn tên người ta như vậy, phải gọi người ta là cục cưng nha~”
Mộ Thừa Vọng:
Ha ha ha ha ha, không ổn rồi, anh ta thật sự không nhịn được, anh ta chưa bao giờ thấy Thời Minh Quang thê’ này, tuy Tống Nhã Đình là người Cư Sơn Tình đưa tới, nhưng anh ta vẫn không kìm được muốn cho Tống Nhã Đình một like!
Thời Minh Quang nghe thấy tiếng cười của Mộ Thừa Vọng, gân xanh trên trán càng giật dữ dội hơn, anh lạnh lùng nhìn Tống Nhã Đình, cười tàn ác: “Cô đúng là rất không sợ chết”.
Tống Nhã Đình cảm nhận được nguy hiểm, nhận ra có lẽ mình đã đùa quá trớn nên định bỏ chạy.
Nhưng sao Thời Minh Quang có thể cho cô cơ hội này, hai tay anh đặt lên eo thon của cô, ôm chặt rồi lật người cô lại.
Tống Nhã Đình nằm sấp trên đùi Thời Minh Quang, cô nhìn đất mà hơi choáng váng, còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy “bốp” một tiếng, mông đau rát.
Tống Nhã Đình:”!!”
Mặt mũi đỏ bừng, cô nhe năng múa vuốt: “Thời Minh Quang!! Tên khốn nhà anh! Mau thả tôi ra!!”
Thời Minh Quang chẳng những không để cô đi mà còn thưởng cho cô thêm một cái đánh vào mông nữa.
“!!”, Tống Nhã Đình tức muốn chết.
Aaaaa!! Tên chó má Thời Minh Quang này! Anh ta dám đánh mông cô! Còn trước mặt bao nhiêu người nữa chứ!
Cô lớn từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465089/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.