Tang Du:
Tang Du đáp: “Vâng ạ, tôi sẽ xử lí việc này thật thoả đáng”.
Thời Minh Quang day trán, giọng điệu mỉa mai: “Ngày nào con nhóc xấu xí này cũng tự chuốc bực vào người… Cái giới bẩn thỉu xấu xa đó có gì tốt chứ? Cứ phải dính dáng vào thôi!”
Để tránh sau này vì xử lí blogger mỗi ngày mà thành chuyên gia quan hệ xã hội luôn, Tang Du nhanh chóng nói hùa theo: “Đúng đúng đúng, cậu phải ngăn cô ấy lại! Lần này đã ký hợp đồng thì thôi cho qua, nhưng sau này không thể để cô ấy làm bậy như thế nữa! Đúng là quá không hiểu chuyện!”
Thời Minh Quang liếc anh ta, giọng lạnh như băng: “Cô ấy thích gì là tự do của cô ấy, anh dựa vào đâu mà muốn ngăn cản cô ấy?!”
Tang Du:cậu tự nói thế cơ mà?!
Tang Du đã hiểu rồi, cậu ba chỉ cho quan lại phóng hoả chứ không cho phép dân chúng đốt đèn đây mà.
Anh có thế mắng, nhưng người khác đến nói cũng không được, kết cục cụ thể ra sao có thể tham khảo mấy tài khoản blogger kia.
Tống Nhã Đình nhận được cuộc gọi của Điền Ngọc trên đường trở về, Điền Ngọc nhỏ giọng hỏi: “Đình Đình, người gọi cho chú ngày hôm nay là ai thế?”
Tống Nhã Đình hơi mờ mịt: “Gọi cho chú?”
“Cháu không biết việc này sao?”, Điền Ngọc kinh ngạc: “Chú cứ tưởng là bạn của cháu…”
Hôm nay lúc nhìn thấy tin hot search ỏng ta sốt sắng tức muốn điên cả lên, đang nghĩ xem phải giái quyết việc này như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-tong-xin-cho-toi-mot-dua-con/3465087/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.