“Nói tao gian lận, mày có chứng cứ gì không?” Đối phương cười ồ lên, xắn tay áo cho Đường Tiểu Ngữ kiểm tra.
Đường Tiểu Ngữ giật mạnh áo sơmi của đối phương, cúc áo rơi đầy đất.
Tô Nặc hít một hơi, màn xé áo này thật không thể tưởng tượng nổi!
Đường Tiểu Ngữ lấy một lá bài poker trong áo sơmi của người nọ ra, ném lên bàn.
“Thật sự rất có tài.” Đối phương nhếch miệng cười, không hề tức giận khi bị vạch trần, “Tôi đã nói rồi, sao anh Hàn có thể tìm hai thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch đến đấu được.”
“Tiếp tục đi.” Đường Tiểu Ngữ quay lại chỗ của mình, ý bảo chia bài.
Ngầu quá đi mất! Tô Nặc tán thưởng trong lòng, cái này đáng để học tập đây!
“Cậu có nhìn ra cách hắn giấu bài trong người không?” La Lực nghiêng đầu, thấp giọng hỏi.
Nói thật là không nhìn ra nhưng cũng không thể nói mình không nhìn ra, Tô Nặc cười phách lối, “Dĩ nhiên là nhìn ra rồi.” Nhất định phải giữ vững khí chất, mình là xã hội đen mà!
“Tiếc là tôi nhìn không ra, cậu nói cho tôi nghe một chút được không?” La Lực áp sát lại gần.
Tô Nặc cảm thấy trong lòng nổi bão, sao trên đời lại có kẻ đáng ghét như vậy!?
Vì thế hắn chọn cách không thèm để ý đến La mặt sẹo, coi La mặt sẹo như không khí!
“Lẽ nào là thuật xuyên tường?” La Lực tặc lưỡi, “Không đúng, có lẽ là siêu năng lực.”
. . . . .
Tô Nặc hung hăng giẫm lên chân hắn.
Cảm giác thật sung sướng!
Tuy đã lâu không đến sòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334088/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.