Chờ Hàn Uy cúp điện thoại quay trở lại, Âu Dương Long trực tiếp hỏi, “Là điện thoại của Nặc Nặc à?”
“Hỏi thăm chuyện trong nhà thôi.” Hàn Uy ngồi xuống đối diện hắn, “Hôm nay tìm tôi có việc gì?”
“Ván đấu mấy hôm nữa, tôi muốn đi cùng Nặc Nặc.” Âu Dương Long nói thẳng.
“Nó nói cho cậu biết rồi à?” Hàn Uy nhíu mày. Trong nhà có một đứa em trai ăn cây táo rào cây sung thế này thật không biết nên nói gì.
Âu Dương Long ngầm thừa nhận.
“Cậu đi thì có thể làm được gì?” Hàn Uy lấy một điếu xì gà ra, “Không giúp gì được là một, lỡ như xảy ra ẩu đả, tôi còn phải phái người bảo vệ cậu, không những thế còn khiến Nặc Nặc phân tâm.”
“Tôi sẽ không vào trong sòng bạc, anh cứ cho tôi biết địa chỉ, tôi sẽ núp ở một chỗ nào đó chờ chuyện này chấm dứt.” Âu Dương Long nói, “Về phần Nặc Nặc, chỉ cần anh không nói, Nặc Nặc sẽ không biết.”
“Có ý gì?” Hàn Uy nhìn hắn.
“Cũng không có ý gì đặc biệt.” Âu Dương Long cười cười, “Chỉ muốn yên tâm một chút thôi.”
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Hàn Uy nâng cao ngữ điệu, giọng nói mang theo ý khiêu khích.
“Vậy tôi sẽ không để Nặc Nặc đi.” Âu Dương Long ngẩng đầu nhìn hắn, “Nếu anh nhẫn tâm muốn nhìn thấy Nặc Nặc đau khổ đứng giữa hai dòng nước thì anh cứ thử đi.”
“Đồ tồi!” Hàn Uy túm cổ áo Âu Dương, đe dọa, “Tao giao em trai cho mày không phải để mày giày vò nó!”
“Tôi cũng không muốn làm tổn thương Nặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-thuong-tien-sinh/1334087/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.