Thời gian dần trôi qua, Lâm An cũng về bệnh viện, quen làm việc dưới bác sĩ Tưởng. Không biết nên nói Tống Thừa Nhiên là chính nhân quân tử hay là tiểu nhân đa mưu túc trí, rõ ràng là ở cùng bệnh viện, cùng tầng, cô lại rất ít khi nhìn thấy hắn.
Hiếm có vài lần gặp được, đều là cô quay đầu lại về sau nhìn hắn trùng hợp đi ngang qua. Tầm mắt cô như cũ sẽ truy đuổi bóng dáng hắn, càng lúc càng xa.
Cô không biết chính là, hết thảy cũng không phải ngẫu nhiên.
Tống Thừa Nhiên vẫn luôn nhìn cô, trộm nhìn.
Trong ánh mắt lãnh đạm toàn bộ xa cách mông lung, chỉ để lại một đạo ôn nhu lại chua xót, đến khí lạnh mùa đông cũng phải hòa tan.
Hắn với Lâm An là độc nhất vô nhị, khó có thể xóa diệt dấu vết.
Tống Thừa Nhiên hy vọng hảo tụ hảo tán*, lại không có biện pháp lừa gạt cảm giác chân tình của chính mình, hắn xác thực rất muốn cô, nhìn bóng dáng của cô, trong lòng như bị con kiến nho nhỏ gặm cắn, vừa ngứa vừa đau, Lâm An cố tình không hề phát hiện, vẫn cùng người khác trò chuyện.
*Hảo tụ hảo tán: chia tay trong yên bình
Đột nhiên không kịp phòng ngừa đối diện trong nháy mắt, trái tìm Tống Thừa Nhiên không thể ức chế điên cuồng nhảy lên, tay rũ bên người cũng nhịn không được run rẩy.
Binh tôm tướng cua đánh giặc, quân lính tan rã, cảm giác thực không xong.
Hai người đã lâu không có tiếp xúc ánh mắt, bỗng nhiên chạm mặt làm hai bên có chút xa lạ. Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-o-sach-cam-duc-bac-si/1719156/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.