Thời tiết lạnh lẽo, gió đêm ập vào trước mặt mang theo chút hương vị làm người tước vũ khí đầu hàng. Phố cảnh ngoài cửa sổ mông lung, đèn nê ông nơi xa mỹ lệ lại mộng ảo.
Lâm An thu hồi tầm mắt, ngồi ở ghế trên lẳng lặng phát ngốc. Cô ở trong nhà của Triệu Mỹ Lệ cùng Tiểu Bạch đã ngày thứ ba, nửa chết nửa sống mà qua ba ngày. Kỳ thật cảm xúc của cô cũng rất ổn định, chỉ là cảm thấy trong lòng trống trơn thiếu một khối.
Tống Thừa Nhiên nói, hắn sẽ đi xử lý thủ tục ly hôn, chờ mọi thứ hoàn thành, chỉ cần cô ký vào là xong.
Lâm An muốn hỏi tiến độ thủ tục ly hôn, lấy ra di động, nhìn tên Tông Thừa Nhiên vẫn luôn ở trên đầu trong ứng dụng mạng xã hội, mới vừa gõ mấy chữ, lại sợ hãi hắn cho cô một đáp án không thích, lại hậm hực mà thu hồi ngón tay trên màn hình.
Chậm một chút cũng tốt... Liền để chậm một chút đi.
Cô cảm thấy có chút không thú vị, liền sửa sang lại quần áo, trong tay bắt được một cái áo khoác màu đen đem giặt sạch sẽ, cô hoảng hốt một chút, bỗng nhiên nhớ tới đó là áo của Thẩm Nhất cho cô mượn ở sân trượt tuyết lần đó.
Cũng chính là lần đó, cô cùng Tống Thừa Nhiên ly hôn.
Lâm An cảm thấy đôi mắt có chút đau, lại giống như có thứ nóng chảy ra, cô cố nén khóc nghẹn trở về.
Áo này cô đến đưa cho Thẩm Nhất.
Mấy ngày ở đây, cục cảnh sát thành phố A có liên hệ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-o-sach-cam-duc-bac-si/1719155/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.