Mặt ấn vào gối, Phương Tử Cách bị đánh trúng không ngừng lay động, nước bọt cũng làm cho gối ướt đẫm.
Quỳ ở bên giường, nâng cái mông lên cao cao, bị Hà Tống cầm chắc dồn sức thao lộng.
“Ừm… ư ưm ưm ưm… ưm…!”
Miệng huyệt non mềm bị kéo ra, ma sát, biến thành màu hồng diễm sắc, trên cái mông trắng nõn đặc biệt dễ thấy, chất lỏng *** đãng hòa với dịch thể tạo thành một mảng ướt đẫm, thoạt nhìn *** vô cùng.
Hà Tống không ngừng công kích cái miệng nhỏ kiều diễm kia, lần lượt đâm côn thịt cứng rắn vào trong *** huyệt mềm mại, như một con sói thắng trận đang hưởng dụng con mồi.
“Lão công… Lão công… Cái mông…” Phương Tử Cách theo tiếng va chạm “Ba ba ba ba” mà rầm rì kêu gọi.
“Cái mông làm sao?”
Hà Tống dùng sức đâm vào, đẩy góc độ chếch lên một chút, đâm đến Phương Tử Cách kêu to một tiếng.
“Bên trong mông… Nóng… Nóng chết rồi…”
“Đói bụng à? Không phải lão công đang đút cưng ăn sao.”
Đương nhiên là Hà Tống cố ý nghe lầm rồi.
Chậm rãi rút côn thịt ra, nhìn dáng dấp *** huyệt tham lam bám chặt lấy côn thịt của mình không muốn rời xa kia, lại một hơi cắm vào, không ngạc nhiên chút nào mà nghe thấy Phương Tử Cách rên rĩ.
Sau đó hang động nóng bỏng mềm mại kia sẽ bao vây lấy côn thịt, dùng sức chèn ép nó.
Phương Tử Cách nằm nhoài dưới thân hắn, tư thế tiểu mẫu cẩu đầy tiêu chuẩn. Bờ lưng trắng nõn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548611/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.