Phương Tử Cách còn có thể nói cái gì nữa đây? Lập tức đi theo Hà Tống đến nhà nghỉ.
Cởi hết quần áo, một lần nữa đeo mắt kính vào, Phương Tử Cách nhanh chóng mở nút quần Hà Tống.
Côn thịt to dài đã không kịp chờ đợi muốn từ trong quần lót nhảy ra ngoài. Phương Tử Cách dọc theo bên ngoài quần lót phác hoạ ra hình dáng côn thịt rồi liếm lên trên, đầu đỉnh vừa lộ ra đã lập tức ngậm vào.
“Bảo bối nhi, lão công cũng không có mang theo quần lót để thay.” Hà Tống vuốt ve mái tóc mềm mại cùng cần cổ thon thả của cậu, ngón tay xoa bóp vành tai.
Phương Tử Cách liếm láp làm cho quần lót ướt đẫm, dùng hàm răng cắn thật cắn vào mép vải mỏng rồi kéo xuống, để cho côn thịt lộ ra toàn bộ.
“Vậy thì không mặc nữa…” Nói xong lại tiếp tục ngậm côn thịt vào trong miệng, dùng sức phun ra nuốt vào.
Dùng đầu lưỡi dán sát vào cán côn thịt liếm láp qua lại, rồi nhiều lần miêu tả hình dáng đầu đỉnh, cố gắng nuốt nó đến nơi sâu nhất, vẫn luôn nuốt đến tận cuống họng đến khi không chịu được nữa mới thôi.
Khoang miệng của Phương Tử Cách bị kích thích nên không ngừng phân bố ra nướt bọt, cái côn thịt kia được cậu liếm láp đến ẩm ướt trơn trượt, sáng bóng.
Hà Tống được miệng nhỏ của cậu hầu hạ đến cực kỳ thoải mái, hận không thể hiện tại lập tức đâm vào *** huyệt của cậu.
“Bảo bối nhi, tới, để lão công sờ sờ huyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548609/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.