Ngô Đức nhìn bộ dạng đáng thương của cậu, vươn tay xoa mặt cậu: “Ca không nói toạc ra còn không phải là vì tốt cho em sao, em xem, nó cũng đã đối xử với em như vậy, em còn cùng nó? Ca khẳng định sẽ đối tốt với em, sẽ không giống nó dường như mỗi ngày đều đánh em. Ca yêu thích em, mà Hà Tống lại không.”
Không có, Hà Tống không có đánh tôi… Hà Tống cũng không có… nói yêu thích tôi…
Ngô Đức bắt tay sờ lên cằm cậu, làm cho cậu chậm rãi cúi đầu. Phương Tử Cách giống như mất thần trí, máy móc cử động theo hắn.
Vật kia để sát vào miệng cậu, Phương Tử Cách rất muốn phun ra.
“Tiểu Phương, quan hệ của anh và Hà Tống em cũng biết, Hà Tống cái gì cũng nghe anh, Hà Cao còn không sai bảo nó dễ như anh đây.”
“Anh và nó đồ tốt mặc chung một quần, em thật sự không theo anh, nó sẽ không vui.”
“Một khi nó không vui, mỗi ngày em sống cũng không dễ chịu, đúng hay không?”
“Tiểu Phương, nhanh lên một chút, một lát nữa Hà Tống sẽ trở lại… Nhanh lên một chút!”
Phương Tử Cách hoàn toàn không nghe thấy gã nói cái gì, cậu chỉ nghe được “Em không theo anh, Hà Tống không vui”.
Nếu Hà Tống không tình nguyện, vậy Hà Tống sẽ… sẽ…
“Hai người con mẹ nó đang làm gì đấy?!”
Âm thanh Hà Tống trầm thấp, làm đầu óc trống rỗng của Phương Tử Cách nổ oanh một chút rồi thanh tỉnh.
Ngô Đức luống cuống tay chân nhấc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548569/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.