Trên toàn bộ con đường về nhà Phương Tử Cách đều lui về một góc hóa trang như mình không hề tồn tại, Hà Tống cũng mặc kệ này nọ, cười toe toét ôm cậu nên nói cái gì thì nói cái đó.
Hà Cao nhìn cái bộ dạng đáng ghét kia của hắn, muốn một chân đạp hắn rớt xuống xe cho rồi.
Vừa tới nhà, Phương Tử Cách đã chạy nhanh vào phòng vệ sinh, một phát cởi quần xuống: Quần lót lại ướt rồi.
Hà Tống từ phía sau đuổi tới: “Bảo bối nhi, cởi hết đi, để trần để truồng tối thuận tiện hơn.”
Phương Tử Cách rất muốn cầm lấy cái quần lót ném thẳng vào mặt hắn.
Hà Tống một khi đã muốn làm thì không thèm nghĩ ngợi gì nhiều nữa, trực tiếp động thủ. Đi lên lột hết quần áo của Phương Tử Cách, rồi khiêng lên vai quẹo vào phòng ngủ.
Nhà Hà Tống là một nhà hai phòng phổ thông, một phòng ngủ chính, một phòng khách nhỏ, cộng thêm nhà bếp cùng phòng vệ sinh.
Gộp lại còn không lớn bằng 1/3 nhà Phương Tử Cách.
Ban ngày, Hà mẹ hầu như không có ở đây, buổi tối trở về ăn một bữa cơm, rồi lại trở lại cửa hàng tiện lợi mãi cho đến khi đóng cửa.
Cho nên toàn bộ căn nhà được coi như là thiên hạ của Hà Tống, đóng cửa một cái, hắn có thể thoải mái làm khắp căn phòng.
“Chờ một lát… Dì trở về thì phải làm sao…!”
Nửa thân dưới của Phương Tử Cách đã bị trần trường bại lộ ra ngoài, gấp đến độ tay chân cũng duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-ky-khat-vong-cua-thieu-nien/2548567/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.