Thuốc Nổ vừa mới dứt lời thì Suối Nguồn ở bên cạnh đột ngột nổi bọt bong bóng khí tựa hồ sôi lên sùng sục. Mỗi khi bong bóng vỡ ra, từng dòng nước đen ngòm, đặc quánh và kinh tởm gớm ghiếc bắn thẳng ra tứ phía xung quanh.
Thuốc Nổ và Liễu Nhu phải rút ra xa khỏi bờ suối hơn 20 mét mới có thể tránh được hoàn toàn chúng. Cỏ cây nằm sát ven bờ vốn đã bị nhuốm màu đen héo tàn, giờ càng không thể nhận ra hình dáng ban đầu được nữa. Mikhail thấy vậy cũng chẳng còn muốn dây dưa với Thuốc Nổ thêm nữa:
“Chuyện ở đây xem như xong, chúng ta rồi sẽ còn gặp lại.”
Nói đoạn, hắn bám người vào trên chiếc vòng. Bốn cánh quạt của nó xoay xoành xoạch, nhanh chóng đưa Mikhail bay cao lên trên bầu trời, hướng về góc bốn giờ so với chiều chảy của dòng suối, khuất đằng sau những rừng cây vô cùng vô tận nơi đây.
“Chuyện này là thế nào” – Liễu Nhu thì thầm.
Thuốc Nổ cũng chẳng rõ đầu mối. Cậu chỉ cảm giác được rằng, thế giới này đang có một thay đổi lớn nào đó. Họ không hẹn mà đột ngột cùng nhìn vào một cái cây bụi đằng sau lưng.
Nó đang ngọ nguậy và phát ra những âm thanh xào xạc, xào xạc.
Trời không hề có gió, nó cũng là cái cây duy nhất đang rung động ở nơi này.
Thuốc Nổ dùng tay của mình vẹt nó ra.
Ở bên trong lùm cây chẳng có bất cứ thứ gì cả.
“Cái bụi cây này, nó đang tự động di chuyển?”
“Anh xem, thứ nhựa gì đang chảy ra từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-lui-tan/1742481/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.