🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phủ tướng quân

Lãnh Hiền: "Hai người về rồi, hoàng thượng đã nói những gì?"

Vương Lam: "Khen ngợi chúng ta a, sau đó ban cho rất nhiều ngân lượng.

Lạc My: "Có nhiều ngân lượng như vậy, chúng ta không sợ thiếu thốn rồi."

Vương Lam: "Ừm"

Lãnh Hiên: "Rất tốt a, phải rồi, xong lần này xem như đã tạo nền tảng tốt cho Dương Thiên Quốc, về sau cứ duy trì phát triển, sẽ ngày một tốt hơn rất nhiều"

Vương Lam: "Huynh yên tâm đi, không chỉ có mỗi ba chúng ta đâu, ba người kia cũng rất tài giỏi mà."

Lạc My: "Cho nên, chúng ta sau này không cần can thiệp nhiều quá, kiếm đủ rồi thì sống an nhàn thôi."

Lãnh Hiên: "Chỉ là về phía Lý tướng quân, thì phải làm sao?"

Vương Lam: "... Để muội dự tính"

Vừa nhắc người thì người đến, Lý Tiêu Minh vừa trở về từ quân doanh, đang đi thẳng vào bên trong.

Lý Tiêu Minh: "Ta từ quân doanh về, trong lòng có lo lắng, nên phải về đây xem thế nào."

Vương Lam: "Ca ca đừng lo, mọi việc đều thuận lợi."

Lý Tiêu Minh: "Ừm, gần đây các vị hoàng tử đã bắt đầu có hành động, vì vậy mọi thứ đều cẩn trọng."

Mười ngày sau, khi đã chuẩn bị đầy đủ, xe ngựa của Vương Lam và Lạc My đã rời kinh thành, hướng đi của họ là thành Thuyết Nhã.

Từ kinh thành đến Cảnh gia cũng không quá xa xôi, chỉ cần hai ngày đi đường là họ đã đến nơi.

Sáng sớm, khi nhận được tin báo từ gia nhân, Cảnh Dật đã tức tốc ra đón tiếp, sự ngạc nhiên của Cảnh Dật còn thể hiện trên mặt y.

Cảnh Dật: "Vương Lam tiểu thư, đột nhiên đến đây là có việc gì ư?"

Vương Lam: "Cảnh Dật huynh đừng lo lắng, lần này ta và Lạc My đến đây là để thực hiện lời hứa"

Lạc My: "Đúng vậy"

Cảnh Dật: "...

Cảnh Mẫn: "À ra là thế, trước kia các tỉ từng hứa sẽ theo chúng ta về thành Thuyết Nhã, nhưng giữa đường lại là lạc mất nhau.

Nào nào mau vào đi, khách quý đến gia phủ a."

Cảnh Dật: "Ta đi sắp xếp trà bánh"

Công việc trà bánh này cũng cần Cảnh Dật đi chăm lo, thật là tinh tế.

Vương Lam: "Phủ đệ của hai người không quá khó tìm, chỉ cần đến thành Thuyết Nhã, hỏi đến tên, tất cả mọi người đều biết"

Cảnh Mẫn: "Điều đó là tất nhiên, Cảnh gia ở thành Thuyết Nhã, đã là một sự tồn tại đặc biệt.Phải rồi, các người định ở lại đây bao lâu?"

Cảnh Dật: "Ta đã cho người đi sắp xếp mọi thứ, hai người có thể ở bao lâu tùy thích."

Lạc My: "A... Cảnh Dật huynh làm việc thật quá nhanh, hai người chúng tôi đến thành Thuyết Nhã ở một thời gian, tuy có đến Cảnh gia làm khách, nhưng cũng không ở lại phủ của Cảnh gia."

Cảnh Dật: "Ta đã hiểu, vậy hai người định sẽ ở đâu?"

Vương Lam: "Chúng ta đã thuê một phủ đệ nhỏ ở phía nam, cách đây không

xa."

Cảnh Dật: "Để ta cho người qua đó thu xếp vài thứ."

Vương Lam: "Cảm ơn huynh Cảnh Dật."

Cảnh Dật gật đầu: "Muội không cần khách sáo."

Vương Lam: "Gần đây, biệc buôn bán giao thương của Cảnh gia vẫn ổn chứ?"

Cảnh Dật: "Vẫn luôn ổn"

Cảnh Mẫn: "Các tỉ có vấn đề gì sao?"

Vương Lam: "Ta lần này đến, còn có một việc quan trọng.

Hoàng thượng ở trong cung có gửi lời mời đến Cảnh gia các người, vị trí hoàng thương của Dương Thiên Quốc vẫn đang trống, nếu Cảnh gia có hứng thú, có thể đảm đương vị trí này."

Phải rồi, các người định ở lại đây bao lâu?"



Cảnh Dật: "Ta đã cho người đi sắp xếp mọi thứ, hai người có thể ở bao lâu tùy thích."

Lạc My: "A... Cảnh Dật huynh làm việc thật quá nhanh, hai người chúng tôi đến thành Thuyết Nhã ở một thời gian, tuy có đến Cảnh gia làm khách, nhưng cũng không ở lại phủ của Cảnh gia."

Cảnh Dật: "Ta đã hiểu, vậy hai người định sẽ ở đâu?"

Vương Lam: "Chúng ta đã thuê một phủ đệ nhỏ ở phía nam, cách đây không

xa."

Cảnh Dật: "Để ta cho người qua đó thu xếp vài thứ."

Vương Lam: "Cảm ơn huynh Cảnh Dật."

Cảnh Dật gật đầu: "Muội không cần khách sáo."

Vương Lam: "Gần đây, biệc buôn bán giao thương của Cảnh gia vẫn ổn chứ?"

Cảnh Dật: "Vẫn luôn ổn"

Cảnh Mẫn: "Các tỉ có vấn đề gì sao?"

Vương Lam: "Ta lần này đến, còn có một việc quan trọng.

Hoàng thượng ở trong cung có gửi lời mời đến Cảnh gia các người, vị trí hoàng thương của Dương Thiên Quốc vẫn đang trống, nếu Cảnh gia có hứng thú, có thể đảm đương vị trí này."

Cảnh Mẫn ngạc nhiên: "Là thật sao, Cảnh gia chúng tôi có thể đảm nhận sao?"

Vương Lam: "Có thể"

Cảnh Dật: "Bên phía hoàng thượng, có điều kiện gì chăng?"

Vương Lam: "Huynh yên tâm, ta đã nói vài điều quan trọng với hoàng thượng, khi nào Cảnh gia muốn, có thể đến kinh thành diện kiến hoàng thượng, công việc chi tiết thế nào, tùy hai bên bàn luận"

Cảnh Dật: "Được tin tốt này, ta sẽ thông báo cho các vị trưởng bối trong nhà.

Cảm ơn hai muội, đã giúp Cảnh gia chúng tôi một việc lớn như thế."

Lạc My: "Là chuyện nên làm, trước kia hai người bọn muội đều nhờ vào Cảnh gia bảo vệ.

Lần này, xem như trả ơn cho mọi người mà thôi."

Cảnh Mẫn: "Dù là như vậy, nhưng việc này vô cùng quý giá rồi."

Vương Lam: "Cảnh gia cứ nhận đi, nếu là gia tộc khác ta sẽ không thể yên tâm được.

Nhưng nếu là Cảnh gia, thì rất tốt.

Thời gian Vương Lam ở lại thành Thuyết Nhã cũng chỉ tầm nửa tháng, hầu hết là bốn người bọn họ dạo chơi quanh thành, ăn uống trò chuyện.

Khi Vương Lam về, Cảnh Dật và Cảnh Mẫn tặng nàng không ít đồ tốt.

Trong cử chỉ và ánh mắt của Cảnh Dật thể hiện đều là không muốn, nhưng hắn cũng không thể làm gì khác, có điều sau này Cảnh gia trở thành hoàng thương, Cảnh Dật có thể ra vào kinh thành thường xuyên, đến khi đó, cơ hội gặp được Vương Lam ngày càng nhiều.

Mọi thứ Vương Lam đều hiểu, nàng ngoài cảm ơn và nhận ra cũng không biết nên làm gì cho phải a, với tình cảm của Cảnh Dật, nàng lại càng không thể hồi đáp.

Lạc My và Cảnh Mẫn ở cùng nhau nửa tháng, cũng bịn rịn chia tay a, các nàng không ai vui nổi.

Đợi lúc Vương Lam quay về kinh thành, thì Cảnh gia cũng sắp xếp người diện kiến hoàng thượng, chuyện vị trí hoàng thương đó không thể để vuột mất.

Phủ tướng quân

Khiêm Sinh: "Đại tiểu thư đã về"

Vương Lam: "Ừm, thời gian ta vắng nhà, trong phủ có chuyện gì không?"

Khiêm Sinh: "Trong phủ thì không, nhưng hoàng cung thì có."

Lạc My: "Có chuyện gì?"

Lý Tiêu Minh: "Khiêm Sinh ngươi lui xuống đi, để ta nói với hai người họ."

Vương Lam: "Ca ca"

Lý Tiêu Minh: "Là thế này, không rõ thái tử nắm bắt nguồn tin ở đâu, nghe ra tam hoàng tử bí mật tập luyện cho binh sĩ, người nào người nấy, võ công cao cường.

Đã vậy gần đây, hoàng thượng giao rất nhiều việc quan trọng cho tam hoàng tử đi làm, mà ngó lơ thái tử."

Lạc My: "Cho nên, thái tử đã không thích tam hoàng tử như trước kia."

Lý Tiêu Minh: "Đâu chỉ là không thích, hai người họ còn âm thầm đấu đá qua lại.

Xem ra sự kế vị trong tương lai, là điều không biết trước rồi đây"



Vương Lam: "Ca ca, binh lực huynh nắm giữ quá lớn, e là nên giảm bớt lại thì tốt hơn."

Lý Tiêu Minh: "Ta đã tâu lên hoàng thượng, chia nửa binh lực lại cho hoàng cung đại nội và Khang tướng quân dẫn dắt.

Trong tay ta hiện nay, binh lực chỉ bằng một phần hai của trước đây"

Vương Lam: "Tạm thời chúng ta cứ như vậy, để xem sắp tới phải làm như thế nào.

Hoàng thượng thấy huynh giao lại binh lực, ngài ấy không có ý kiến gì?"

Lý Tiêu Minh: "Hoàng thượng còn mong ta không giữ binh lực, nói gì là ý kiến về việc này.

Thái độ của hoàng thượng trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều, không còn nghi kị như trước đây nữa."

Vương Lam: "Rất tốt, tình hình cứ giữ ở mức này.

Về phủ hầu gia thì sao? Lãnh Hiên có bị ảnh hưởng gì hay không?"

Lý Tiêu Minh: "Tước vị hầu gia của Lãnh Hiên, không có tác dụng gì cho cuộc tranh đấu ngai vị.

Vì thế Lãnh Hiện vẫn bình an, không có vấn đề gì.

Nhưng quý phi nương nương lại là một trường hợp khác, bà ấy là người bên gối của hoàng thượng, nói vài câu là mọi chuyện có thể sẽ khác.

Vương Lam: "Quý phi trước nay đều ủng hộ tam hoàng tử, hiện tại tam hoàng tử lại được hoàng thượng tín nhiệm, e là nội bộ hoàng cũng sắp tới sẽ có thay đổi lớn rồi."

Lý Tiêu Minh: "Ừm, ngoài ra Nam Thanh Vương, có tâu lên bệ hạ, mong muốn được ban hôn ước với Hàn Nguyệt."

Lạc My: "Vậy Hàn Nguyệt tỉ đã đồng ý?"

Lý Tiêu Minh: "Chuyện này, ta chỉ nghe thông tin được đến đó mà thôi."

Vương Lam: "Không sao, cũng không liên quan nhiều đến chúng ta.

Ca ca huynh nghỉ ngơi đi, muội đi nấu vài món ngon, tối nay chúng ta ăn một bữa thoải mái"

Lý Tiêu Minh: "Được, lâu rồi không ăn món ngon của muội, ta rất nhớ a"

Lạc My đi theo Vương Lam về phòng, trên đường luôn hỏi về thái độ kì lạ của Lý Tiêu Minh.

Lạc My: "Tại sao muội cứ cảm thấy, ca ca không được vui vậy?"

Vương Lam gật đầu: "Chính là như thế, huynh ấy quả thật không vui.

Chuyện này liên quan đến tin tức hôn sự của Tề Phong và Hàn Nguyệt, không phải vấn đề giảm binh lực"

Lạc My ngơ ngác: "???"

Vương Lam: "Muội thật sự không nhận ra, thời gian qua ca ca đã thích Hàn Nguyệt tỉ sao?"

Lạc My: "Cái gì, ca ca thích Hàn Nguyệt tỉ, muội đã bỏ lỡ chuyện gì?"

Vương Lam: "Không bỏ lỡ. Điều này là do ta cảm thấy, huynh ấy chưa từng nói với ai, trực giác của ta không thể sai."

Lạc My: "Chẳng trách khi nghe tin Nam Thanh Vương, à không Tề Phong cầu xin ban hôn, huynh ấy lại buồn như thế."

Vương Lam: "Ừm, thời gian tới, chắc chắn có nhiều thay đổi lớn hơn, chúng ta cần phải cố gắng nhiều"

Lạc My: "Muội đã biết"

Qua ngày hôm sau, Lạc My và Vương Lam đến phủ hầu gia, mọi thứ đúng là không có gì thay đổi, Lãnh Hiên vẫn rất vô tư mà tận hưởng.

Lãnh Hiền: "Hai người về rồi, ai da... thật tốt, nửa tháng qua ta nhớ hai người lắm a."

Vương Lam: "Được rồi, huynh bớt diễn đi, hôm nay đến là ta có chuyện muốn nói."

Lãnh Hiên: "Là chuyện gì, có vẻ nghiêm trọng."

Vương Lam: "Hoàng cung gần đây tình hình thế nào huynh cũng đã nắm rõ, huynh định làm gì?"

Lãnh Hiền: "Chức vị hầu gia nhỏ bé như ta thì làm được gì à, ta không có hứng thú.

Bọn họ ai kế vị đều như nhau, không liên quan ta."

Lạc My: "Bọn ta không bảo huynh tham gia vào việc tranh giành kế vị.

Đang hỏi huynh, sắp tới dự tính thế nào?"

Lãnh Hiện vẫn chưa hiểu nhìn Vương Lam tìm đáp án.

Vương Lam: "Thôi vậy, cứ để huynh sống thuận theo tự nhiên đi, cũng không tệ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.