Cảnh Nghi từ từ rời khỏi sàn đấu, vì nàng ta biết, nếu là Lạc My, thì nàng ta đã không còn cơ hội thắng.
Từ trước đến nay, trong nhóm bốn người bọn họ, Lạc My là người có kỹ năng múa cổ đại đẹp nhất, mặc dù người đầu tiên học là Vương Lam.
Màn biểu hiện của Lạc My quả nhiên chấn động, từng di chuyển bước chân của nàng, hay động tác trên cơ thể, vừa đẹp, vừa làm người xem không thể dừng được, như một vòng xoáy, không có điểm cuối.
Là múa cổ phong, nhưng lại có chút mang phong vị hiện đại hòa lẫn, kỹ năng lại bậc thượng thừa, đến cả thái tử dù không muốn, nhưng vẫn khen tấm tắc.
Thái tử: "Rất đẹp, ta chưa bao giờ xem qua một vũ khúc nào đặc biệt như vậy."
Nhị hoàng tử: "Cứ nghĩ điệu múa của Cảnh Nghi muội đã là tuyệt nhất, nhưng xem ra... Lạc My tiểu thư mới đúng là cần được phong thần.
Quả là nữ nhân thứ hai, mà ta định chọn cho chức hoàng tử phi"
Mọi người nhất thời im lặng, sao cái tên nhị hoàng tử này, bất cứ khi nào cũng có thể tự luyến như vậy.
Cảnh Nghi: "Thái tử ca ca nói đúng, Lạc My tiểu thư múa rất đẹp, tài năng vượt xa muội đi."
Thái tử sợ Cảnh Nghi buồn lòng, đành an ủi nàng, nói thế nào, nàng cũng là hồng nhân bên cạnh thái hậu và hoàng hậu.
Thái tử: "Muội cũng vô cùng ưu tú, tương lai không biết ra sao, cứ cố gắng luyện tập đi, biết đâu có một ngày lại vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-co-dai-ta-tu-choi-nguoi/3725836/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.