Phương Triết: "Ta thật cũng không nắm rõ tình huống, ta chỉ biết, gia chủ ông ấy đang muốn dùng buổi tiệc này, tìm kiếm thông tin bên trong Bạch Cốc.
Hàn Nguyệt phản ứng nhanh nhất: "Nói như vậy, chẳng khác nào là ông ta đang nhắm vào ta và Lãnh Hiên sao?"
Phương Triết gật đầu: "Không sai, chính là như vậy."
Lãnh Hiên: "Ai da... chuyện này thật không thú vị, sao ai nấy đều muốn tìm hiểu về Bạch Cốc."
Lý Tiêu Minh: "Bởi vì tương truyền ở sâu trong Bạch Cốc có sự huyền bí, nếu ai có được sẽ là người nắm giữ thiên hạ."
Hàn Nguyệt: "À ra là vậy, trước nay tuy ta biết mọi người đều nóng lòng muốn biết về nơi đó. Nhưng không ngờ
Bạch Cốc còn có cả bí mật này.
Chỉ là ta và Lãnh hầu gia từ bên trong đó rời đi, cũng chưa thấy được cơ duyên gì đặc biệt."
Nếu không muốn nói thẳng ra là từ thế giới bên kia xuyên không qua đây a, ngoài việc này ra thì... khoan đã là viên thủy tinh đó, có được tính hay không nha?
Phương Triết nghiêm túc đáp: "Có hay không thì chỉ có hai vị mới biết rõ, đối với người bên ngoài họ có tin lời hai người không, lại là chuyện khác."
Hàn Nguyệt: "Ý của Phương công tử chính là nói, ta và Lãnh hầu gia đang cố tình che giấu?"
Lãnh Hiên: "Đúng vậy, ý của ngươi chắc hẳn là như thế, uồng công ta xem ngươi như bạn hữu mà đối đãi."
Mọi người: "..."
Vương Lam cười thầm, Lãnh Hiên a, huynh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-co-dai-ta-tu-choi-nguoi/3713279/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.