Không để Lạc My tìm ra được nguyên nhân, Vương Lam đã nói trước: " Vấn đề không phải ở mái tóc, mà là ở phần tóc phía trước."
Vừa nói, Vương Lam vừa kéo tóc mái của mình ra để dẫn chứng. Không việc gì có thể nhanh hơn, việc tự bản thân mình làm cho cậu ấy xem a!
Lạc My đã hiểu vấn đề: "Nhưng chỉnh như thế nào, khó khăn lắm mới tìm được người cắt vừa ý.
Bây giờ muội nói đổi là đổi, sau này biết đi đâu tìm được người có thể cắt được hợp ý của ta a."
Vương Lam làm ngơ sự phàn nàn của Lạc My, quay qua nhờ Phương đại tẩu bới tóc giúp hai người.
Phương Mạn vui vẻ giúp đỡ hai người bới tóc, thật ra ban đầu Phương Mạn cũng có ý định hỏi về kiểu tóc của hai người họ, nhưng cuối cùng vẫn là không hỏi.
Lấy từ trong nhà ra hai cây trâm gỗ đơn sơ, Phương Mạn nhanh chóng bới xong tóc cho hai người bọn họ.
Bới tóc lên xong, hai người họ còn xinh đẹp hơn, khí chất thiên kim lộ rõ mười phần...
Phương Mạn: "Nhìn hai muội rất đẹp."
Vương Lam cầm tấm gương cũ của Phương đại tẩu mà soi vào, tuy tấm gương đã cũ, nhưng vẫn không làm lu mờ được vẻ đẹp của cô.
Lạc My cũng đến lấy gương qua soi: "Kiểu bới này nhìn cũng rất ổn, lại không làm mất đi kiểu tóc, Phương đại tẩu người dạy hai muội đi."
Phương Mạn: "Rất sẵn lòng."
Vương Lam: "Vậy... bọn muội xin phép đi trước."
Hai người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khong-co-dai-ta-tu-choi-nguoi/2800893/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.