Mùa đông trở đậm, kéo dài.
Gió sương giá rét xuyên qua các tòa nhà san sát trong thành phố, trời không có tuyết, nhưng không khí lạnh như một miếng bọt biển hút bão hòa, vuốt ve nơi nào, màu sắc ở nơi đấy nhạt bớt vài phần, cả thành phố được lồng vào một bộ lọc sạch sẽ và lạnh lẽo, mọi người đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài cũng cảm thấy buốt giá.
Cũng may hệ thống sưởi trong tòa nhà trường trung học có độ ấm rất nồng đượm, Bạch Nguyễn mặc đồng phục giáo viên đến lớp cũng không hề bị lạnh.
“Lưu Hinh Duệ” Bạch Nguyễn thuận miệng điểm danh: “Em trả lời câu hỏi này.”
Nữ sinh bị điểm danh sững sờ, ngoảnh đầu về phía cửa sau lớp học rồi nhanh chóng quay đầu lại, cuống quít đứng dậy: “Dạ, dạ, câu nói này của tác giả muốn biểu đạt…”
Bạch Nguyễn giương mày, chếch vài bước đi đến mép bục giảng, nhìn về phía cửa sau.
Cửa sổ nhỏ cửa sau lộ ra một gương mặt anh tuấn lại kiêu ngạo, hai ánh mắt như dùi cui quét qua quét lại đám học sinh của Bạch Nguyễn, giống như sói dữ nhìn chằm chằm vào một đám cừu nhỏ không an phận.
Hai ba nữ sinh mạnh dạn nín cười, thỉnh thoảng lại cẩn thận liếc nhìn ô cửa sổ nhỏ, các nữ sinh khác cũng như tất cả nam sinh mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng, không dám nhúc nhích, chỉ sợ rằng biểu hiện không tốt trong giờ ngữ văn sẽ bị thầy thể dục “chăm sóc đặc biệt”… lúc trước lớp 4 có một cậu học trò nghịch ngợm, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khac-phong-soi/2954014/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.