Vân Thanh không có mở mắt, chỉ liếm bờ môi bị tàn phá, trở mình hừ nhẹ một tiếng, tiếp tục ngủ.
Hắn đắm chìm trong men say, ngủ nông, giấc mơ có liên quan mật thiết đến hiện thực, sự dây dưa mềm mại giữa môi và răng khiến trái tim hắn đập thình thịch, cô gái không nhìn thấy rõ gương mặt trong mơ đang nhiệt tình đè hắn xuống, hơi thở thanh nhã như cỏ thơm, đầu lưỡi ngọt ngào như bánh mật ong, thứ không đẹp duy nhất là bộ ngực phẳng như đàn ông, nhưng Vân Thanh cũng không quan tâm đến điều này, nụ hôn này quá kích thích, quá thoải mái, sướng muốn chết.
Vân Thanh nhắm mắt lại nằm ở trên giường, có chút bất mãn vì nụ hôn đột ngột kết thúc.
Vân Chân ngồi bên giường lại căng thẳng như một sợi dây cung, đến thở cũng run rẩy, anh chột dạ, sao còn dám tiếp tục? Ăn cái này dọa anh như tỉnh khỏi mộng, cuối cùng cũng nhớ tới ý đồ ban đầu của mình, đặt kiếm lung tung ở bên gối Vân Thanh, chạy trôi chết.
Thỏ trắng ngồi xổm trong ổ cỏ bên cạnh gối Vân Thanh đứng nhìn, một tai cụp xuống một tai dựng thẳng, miệng khẽ mở ra, khuôn mặt nhỏ nhồi bông tràn đầy ngây thơ.
Trở về phòng, Vân Chân không thể bình tĩnh, xúc cảm giữa môi và răng của tiểu sư đệ mềm mại đến mức có thể dìm chết người vẫn còn sót lại, anh muốn ngồi thiền, nhưng tâm ma xuất hiện, đành phải cầm một tảng đá tiện tay dùng dao phay cắt, phát tiết phiền muộn cùng bất an trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-khac-phong-soi/2954005/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.