8.
Lớp trưởng cũng có nhóm nhạc yêu thích của mình.
Thời đại Thiếu nữ. (Girls' Generation - SNSD đó!)
Chà, rất hợp với cậu ta.
Sau đó, vào buổi trưa, khi tôi đang nhấm nháp mì tôm, nước mì vô tình bắn tung tóe lên trang bìa của quyển tạp chí mà cậu ta yêu thích không rời tay.
Một vết bớt màu nâu bất ngờ xuất hiện trên mặt Kim Thái Nghiên (Kim Tae-yeon).
Lớp trưởng đi lấy nước về, nhìn tạp chí rồi lại nhìn tôi, sắc mặt tối sầm lại.
“Xin lỗi.”
Cậu ta ngồi xuống, không nói một lời nào, cầm khăn giấy cẩn thận lau từng li từng tí.
“Tớ sẽ bồi thường cho cậu.”
Cậu ta vẫn phớt lờ tôi, dấu vết trên trang bìa không thể xóa sạch.
“Lớp trưởng, cậu nói chuyện đi mà.”
Cậu ta quay đầu lại, hung hăng trừng mắt nhìn tôi, há to miệng, vẻ mặt nhăn nhó, nghẹn ngào.
Tôi:...
Ngày hôm đó cậu ta đã khóc trông rất đau lòng, khi nước mũi nhỏ xuống mặt của Hoàng Mỹ Anh (Tiffany),cậu ta “Oa oa” một tiếng sụp đổ rồi.
9.
Lớp trưởng: “Cái này là anh trai tớ đi du lịch Hàn Quốc mang về cho tớ. Nó là bản gốc, độc quyền, phiên bản giới hạn, có chữ ký.”
Cứ như vậy.
Với khoản tiền tiêu vặt mỗi tháng là 30 nhân dân tệ, tôi đã ký một giấy nợ 500 nhân dân tệ.
Thanh toán trả góp, không lãi suất.
Tuổi còn trẻ đã mắc nợ một đống.
10.
Kết quả thi hàng tháng sa sút.
Tôi được 130 điểm môn Ngữ văn và 52 điểm môn Toán học.
Chủ nhiệm lớp nhìn tôi với ý tứ sâu xa, trên mặt viết đầy chữ: Có phải em có ý kiến gì với tôi không?
Rõ ràng cô ấy đã phớt lờ lịch sử huy hoàng của tôi là không vượt qua 50 điểm môn Toán.
Chủ nhiệm lớp đến gặp tôi sau giờ tan học, nói rằng chỉ cần tôi vượt qua môn Toán trong kỳ thi cuối kỳ, cô ấy sẽ trả lại cuốn sách đó cho tôi.
Trong lòng tôi khinh thường cười một tiếng, mất cũng đã mất rồi, tôi còn cần mặt mũi này làm gì nữa?
Chủ nhiệm lớp: “Nếu em không đạt tiêu chuẩn, tôi sẽ đích thân đưa cuốn sách này đến tận tay mẹ em trong cuộc họp phụ huynh.”
Cứu mạng! Cô ấy thật tốt!
11.
Lớp trưởng Toán học 140 điểm, Ngữ văn 98 điểm.
Cậu ta hỏi: “Lý Kiều, ngoài sách do trường phát ra, cậu thường đọc loại sách nào?”
Lúc đó tôi đã lớn rồi, nở một nụ cười thần bí: “[Tri âm]”
Đương nhiên là đọc trộm của mẹ tôi.
Sau khi tan học, tôi và Lý Nguyệt đang xếp hàng mua gà rán, thì nghe thấy sau lưng vang lên một giọng nói dịu dàng lễ phép: “Chú ơi, chú có [Tri âm] không?”
Hai chúng tôi quay lại nhìn về hướng truyền đến giọng nói đó, nhìn thấy thân hình 1m82 của lớp trưởng đứng trước sạp báo, chiếc cặp sách màu hồng của cậu ta đặc biệt dễ thấy.
Ông chú không biết nên nói gì, quay lại tìm và lấy ra một cuốn [Tình yêu và hôn nhân].
Trên trang bìa có hình một người phụ nữ trong bụi hoa, bên cạnh có ghi: Chăm sóc sức khỏe phụ nữ.
Lớp trưởng dừng tay vừa móc tiền ra, lắc đầu tỏ ý không muốn.
Sau đó hai người chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.
Cậu ta nhìn tôi như một kẻ thiểu năng.
Tôi nhìn cậu ta như một tên ngốc.
12.
Lý Nguyệt trốn học đi mua đậu phụ sốt tương, kết quả nửa đường gặp phải đội trật tự đô thị bất ngờ tập kích, trả tiền nhưng không lấy được hàng, đau lòng gần ch.ết leo tường trở về.
Cô ấy lơ đãng không để ý tôi đang nghe điện thoại ở chân tường.
Cô ấy đặt mông xuống, đè tôi ngã sấp trên mặt đất.
May mắn là chất lượng của Nokia rất tốt, không bị hỏng.
Nếu không thì tôi đã phải sử dụng máy nhắn tin.
Sau đó, tôi và Lý Nguyệt đều phải chống nạng.
Chủ nhiệm lớp đã đặt cho chúng tôi một biệt danh: Thiết Quải Lý*.
* Thiết Quải Lý (铁拐李) hay còn gọi là Lý Thiết Quải: Là một trong số 8 vị tiên (Bát Tiên) của Đạo giáo. Ông thường được minh họa như là một ông già xấu xí với khuôn mặt bẩn thỉu, râu ria lởm chởm, tóc tai bù xù, và một chiếc đai vàng trên đầu. Ông đi lại với sự hỗ trợ của một chiếc thiết trượng (nạng sắt, thiết = sắt, quải = trượng, nạng) và thường đeo một quả bầu trên vai hay cầm trong tay