Người đã đánh dì Đổng là ông chủ của mấy quầy hàng khác ở chợ đêm.
Dì Đổng xinh đẹp, lại biết cách làm việc, nên đã thu hút phần lớn khách hàng.
Mấy ông chủ kia không thể ngồi yên nữa, họ cùng nhau đuổi dì Đổng đi.
Dì Đổng không phục, cãi nhau với họ.
Một trong số những người đàn ông đó, bất ngờ đấm một cú vào người dì Đổng.
Đầu dì Đổng đập vào cây cột đá bên cạnh, máu chảy ra xối xả.
Mẹ tôi lập tức gọi cảnh sát, nhưng khi cảnh sát đến, đám người đó lại nói là không thấy ai đánh cả.
Khi dì Đổng trở về, đầu dì ấy quấn băng gạc, quần áo dính đầy vết máu.
Tôi và Tiểu Nhẫm đều sợ hãi khóc òa, tôi ôm lấy cánh tay dì Đổng: “Con không cần học trường tốt nữa, chúng ta về thị trấn đi dì Đổng, chỉ cần chúng ta bình an là được rồi!”
Dì Đổng nghỉ ngơi ở nhà ba ngày, rồi nghĩ ra một ý hay.
Những người đến chợ đêm mua quần áo, về cơ bản đều là công nhân của các nhà máy gần đó.
Dì ấy cắn răng mua một chiếc xe ba gác, biến nó thành một quầy hàng di động.
Mỗi ngày, dì ấy đạp xe ba gác, đi lại trước cổng mấy nhà máy lớn trong thành phố.
Vừa hay là kỳ nghỉ hè, tôi và Tiểu Nhẫm ở nhà không có việc gì làm, nên đi theo giúp đỡ.
Cứ đến giờ tan ca, quầy hàng của dì Đổng lại chật kín người.
Các chị gái trẻ trung xinh đẹp cầm từng chiếc váy ướm lên người.
Tôi học theo dáng vẻ của dì Đổng, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-hoa-tue-nham/5212405/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.