“Click click.” Bộ đếm thời gian đang nhảy.
Yến Quân Tầm mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi trước bảng đen nhỏ.
“Click click.” Chú Hề bắt chước âm thanh của bộ đếm thời gian, châm chọc nói, “anh lại làm nhiệm vụ ‘thu về’ hỏng bét.”
Yến Quân Tầm cúi đầu, nhìn thấy viên phấn trong tay mình. Hắn như ở từ một giấc mơ, nói: “Các người đang chơi tôi.”
“Không, không!” Chú Hề từ miệng bình treo xuống, làm mặt quỷ đối với Yến Quân Tầm, “Không phải chúng tôi đang chơi anh, mà là anh đang chơi chúng tôi. Tiểu phế vật, chi phí đầu tư vào một lần thực nghiệm như vậy vượt quá sự tưởng tượng của anh, anh chiếm cứ tài nguyên của con người, lại không chịu giao ra chìa khóa.”
“Chìa khóa gì,” Yến Quân Tầm nhíu mày, “Chip sao?”
“Anh trì hoãn sự ra đời của mặt trời, làm thế giới rơi vào bóng tối!” Chú Hề như thần kinh mà nói, “Apollo bởi vì anh mà không thể sinh ra, con mẹ nó, lần này anh dứt khoát hủy diệt chỗ tránh nạn.”
“Anh đang nói cái gì?”
“Ồ……” Chú Hề giơ tay lên bóp khuôn mặt tươi cười cho đến khi nó biến dạng, “Tôi quên mất, anh không có ký ức. Anh thực sự là một đứa trẻ xấu, anh quá xấu xa,” ngón trỏ của nó vòng trong không khí một vài vòng, “Anh là chướng ngại vật của vòng tròn này.”
Yến Quân Tầm nhìn về phía trước, phía sau bảng đen nhỏ là kính, bên ngoài kính là mưa. Hắn đã trở lại nơi ban đầu của mình.
“Anh đang suy nghĩ ‘a này sao lại thế này’ có phải hay không” Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-han-san-thu/1661878/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.