Ăn sáng xong, Hoắc Vân Tương đi làm.
Nam Kiều thấy được tuyên bố của Nam Hồng Minh, quyết định quay về nhà họ Nam một chuyến.
Vì hôm qua Nam Phong gặp chuyện không may nên mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, hôm nay nhất định phải chấm dứt.
Nam Hồng Minh vừa thấy cô vào cửa đã lấy ra hợp đồng đã chuẩn bị sẵn.
“Chúng tao đã đăng báo rồi, sau này mày có chết hay sống cũng không liên quan đến nhà họ Nam.”
Nam Kiều nhận lấy đọc lướt qua các điều khoản hai bên.
Vì không muốn bị cô liên lụy nên bọn họ đã phủi sạch tất cả quan hệ.
Nhưng mà vậy cũng tốt, đây chính là kết quả mà cô muốn.
“Từ nay về sau, chúng tôi không có trách nhiệm gì về cuộc sống của cô.”
Phan Phượng Vân sợ cô không chịu ký tên nên nhảy ra nói.
Loading...
“Vụ án của Mạnh Yên là do tự cô làm, đừng mong chúng tôi bỏ tiền bồi thường lên tòa cho cô, còn cả căn nhà này, cô cũng đừng mơ tưởng...”
Nam Kiều lạnh lùng bật cười hỏi:
“Hóa ra... Tôi mua căn nhà này, nuôi mấy người bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng còn nhận được kết quả bị đuổi ra khỏi nhà?”
“Căn nhà này là do cô tự nguyện mua, tiền cho nhà mình cũng là cô tự cho, cho đi còn muốn đòi lại, sao cô lại không biết xấu hổ vậy chứ?”
Hôm qua Nam Tương Ninh đã ăn bạt tai, hôm nay mặt sưng vô cùng xấu xí.
“Nam Tương Ninh, hình như là cô ngủ một giấc đã quên mất bài học hôm qua rồi. Hay là... tôi giúp cô nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-vi-em-ma-ngot-ngao/1794565/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.