Một bên khách sạn làcon ngõ nhỏ chìm trong cơn mưa bàng bạc, một bên là quảng trường ẩm ướt. Xung quanh quảng trường là nhà thờ màu xám trắng, tháp chuông cổ kính.Phía xa xa là dòng sông Arno đục ngầu. Trên sông xuất hiện một cây cầucổ kính thấp thoáng trong mưa. 
Lâm Thiển chưa từng đặt chân đếnFlorence[1], nhưng đã nghe danh nơi này từ lâu. Bây giờ sắp bước vàocuộc chiến căng thẳng, cô và Lệ Trí Thành chạy đến thị trấn nhỏ nơi chân trời góc bể này, phảng phất như cách biệt với thế giới, tâm trạng đặcbiệt tĩnh lặng. 
[1] Florence: thành phố nằm ở miền Trung Italy. 
Cô đang ngồi trên giường ở khách sạn, sắp xếp lại đồ trong va li. Lệ Trí Thành ngồi bên cạnh quan sát cô. 
Quần áo là do anh mang từ thành phố Lâm tới, Lâm Thiển nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường. 
Cô cầm đống váy đưa đến trước mặt Lệ Trí Thành: “Tại sao anh toàn mang váy cho em thế?” 
Lệ Trí Thành bình thản trả lời: “Bởi vì chân em đẹp.” 
Lâm Thiển “xì” một tiếng, không nhịn được cười. Đi công tác ở bên ngoài, không có bộ quần áo nào cũng bất tiện. 
Vừa treo váy vào tủ, cô vừa nghĩ: Từ trước đến nay chưa bao giờ anh thu dọn quần áo cho cô. Hôm nay mới biết, hóa ra sở thích của anh đơn điệu nhưvậy. 
Nhưng Lâm Thiển nhanh chóng phát hiện, kết luận trên là sailầm. Bởi vì đống quần áo lót của cô đủ loại màu sắc trong khi của anhchỉ một màu đen. 
Lâm Thiển đếm: đỏ, đen, tím, xanh lam, trắng,nâu… Cô liền quay đầu nhìn Lệ Trí Thành, tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tuoi-dep-cua-anh-va-em/1222525/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.