Khi tia nắng ban maiđầu tiên chiếu vào phòng, Lâm Thiển mở mắt, ngắm người đàn ông nằm bêncạnh. Mái tóc ngắn đen nhánh phủ xuống trán, hốc mắt rất sâu, sống mũithẳng và xương gò má đầy đặn, tạo thành đường nét gương mặt đầy namtính. Ánh mắt Lâm Thiển dừng lại ở cái cằm luôn sạch sẽ mà cô yêu thích. 
Lâm Thiển động lòng, chống tay vào ngực anh, ngẩng đầu hôn lên nơi đó. Bờmôi vừa chạm vào làn da, Lệ Trí Thành đã giơ tay ôm cô, đè cô xuống dưới thân. 
Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, Lâm Thiển lập tức đọc hiểu ánh mắt đó. 
“Anh lại muốn nữa à?” Cô hỏi nhỏ. 
“Ừ.” Lệ Trí Thành nhẹ nhàng thúc cô một cái. 
Phòng của Lâm Thiển ở tầng trên cùng khách sạn, từ cửa sổ có thể ngắm consông chảy qua thành phố. Bây giờ là mùa thu đẹp nhất ở thành phố A, ngọn gió đầu thu mát rượi thổi qua dòng sông và rừng cây, giống một bàn taydịu dàng lướt qua người bạn, cuối cùng chỉ còn lại sự tĩnh mịch thanhthản. 
Lâm Thiển và Lệ Trí Thành chìm trong cuộc ái ân ngọt ngàokhi anh đến đây vào buổi tối ngày hôm qua. Thời gian như bị lãng quên ởcăn phòng này. Mới một tuần không gặp, nhưng cô cảm thấy đôi mắt củaanh, đường nét gương mặt anh càng cuốn hút, càng đi sâu chiếm trọn tráitim cô. 
Vận động một lúc, Lệ Trí Thành rời khỏi người Lâm Thiển, giơ tay cầm bao cao su ở đầu giường. 
Lâm Thiển cười híp mắt trêu anh: “Anh vẫn còn dùng hàng Nhật cơ à? Chậcchậc, Lệ tổng nhớ đừng để người khác biết, bằng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tuoi-dep-cua-anh-va-em/1222524/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.