“Nhiệm vụ thật sự của em là giúp tôi tạo ra cây cung này.”
Sau khi nghe Lệ Trí Thành nói câu đó, tâm trạng của Lâm Thiển sôi sục.Nhưng dù xúc động, lý trí của cô vẫn tỉnh táo, chưa đến mức bị khuấtphục một cách triệt để bởi người đàn ông khiến cô ngưỡng mộ, và bởi tham vọng của anh.
“Nhưng…” Cô cất giọng nghi hoặc: “Anh xác định là bây giờ ư?”
“Ừ, em có nghi vấn gì sao?” Lệ Trí Thành quan sát Lâm Thiển ở cự ly gần, giọng nói trầm thấp tựa hồ ngay bên tai cô.
Vành tai Lâm Thiển hơi ngưa ngứa.
“Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn.” Cô ngoảnh đầu về phía anh: “Tuy nóiTân Bảo Thụy chiếm lĩnh phần lớn thị trường vốn thuộc về chúng ta, nhưng hiện tại, nhãn hiệu Vinda mới tạo được chỗ đứng. Vừa giao chiến với TưMỹ Kỳ xong lại lập tức đối phó công ty đầu ngành Tân Bảo Thụy, có phải…” quá ngông cuồng, quá hống hách?
Nóng vội? Đúng rồi, chính là từ này.
“Có phải hơi nóng vội không?” Lâm Thiển chọn từ ngữ uyển chuyển hơn.
Lời nói này cũng có lý, tuy Lệ Trí Thành là bậc kỳ tài nhưng cô cho rằng, anh cần thận trọng một chút.
Lệ Trí Thành im lặng vài giây mới lên tiếng: “Em nghĩ, tôi là người hiếu chiến sao?”
Lâm Thiển: “… Anh không phải à?”
Hai người cách rất gần. Anh cúi đầu, cô ngẩng đầu, bốn mắt chạm nhau. Rõràng đang thảo luận đề tài kinh doanh nghiêm túc, vậy mà tư thế của haingười hết sức mờ ám.
“Không phải.” Lệ Trí Thành đột nhiên cúi thấp, hôn phớt lên má Lâm Thiển rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tuoi-dep-cua-anh-va-em/1222505/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.