Nhìn Nhâm Nhiễm và Trần Hoa đang dìu nhau theo điệunhạc du dương, Điền Quân Bồi gần như không thể tin vào mắt mình.
Lúc hạ cánh xuống sân bay ở Hán Giang, như mọi bận,máy bay vẫn hơi muộn giờ. Sau khi lên xe anh nhìn đồng hồ, không còn sớm nữa,nhưng anh vẫn bảo lái xe đưa anh đến thẳng quán cà phê Lục Môn.
Trước khi lên máy bay, anh đã gọi điện thoại cho NhâmNhiễm, cô nói với anh rằng, tối nay Tô San tổ chức một bữa tiệc chia tay ở LụcMôn, nếu anh mệt quá thì không cần phải đến nữa.
Lúc đó anh thở dài nói: “Đúng là anh rất mệt. Tuynhiên, Tiểu Nhiễm, chúng ta thực sự phải nói chuyện nghiêm tức với nhau”.
Ngừng một lát, Nhâm Nhiễm mới nói: “Vâng”.
Lần này đi công tác, đầu tiên Điền Quân Bồi quay vềthành phố W để họp, sau đó lại đi Quảng Châu ngay, đi lại đường xa, công việcbận rộn vẫn còn là chuyện nhỏ, ngày hôm ở thành phố W, ba mẹ anh và anh đã nóichuyện rất lâu với nhau, sau đó gần như ngày nào họ cũng gọi điện thoại choanh, yêu cầu anh xem lại mối quan hệ với Nhâm Nhiễm. Anh hiểu được nỗi lo lắngcủa cha mẹ, những câu hỏi trong đầu anh cũng ngày một lớn hơn. Khi mẹ anh nổinóng nói bà đang chuẩn bị đi gặp Nhâm Nhiễm để nói chuyện thì anh liền giật nảymình, hoàn toàn tin rằng mẹ đã nói là làm. Anh đành phải cam đoan ngay là saukhi quay về Hán Giang sẽ nói rõ mọi chuyện với Nhâm Nhiễm, sau đó cho gia đìnhmột lời giải thich, bảo mẹ tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-troi-mai/1966390/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.