Điền Quân Bồi uể oải bỏ máy xuống, anh không biết, mấyphút trước, Nhâm Nhiễm ngồi trên xe taxi, vừa đi ngang qua chỗ anh.
Hôm qua ông Nhâm Thế Yến lại gọi điện thoại đến, giụcNhâm Nhiễm về nhà làm thủ tục sang tên ngôi nhà, giọng rất nghiêm. Cô hơi dodự, “Luật sư Quý có đồng ý không ba?”
“Đây là tài sản trước hôn nhản, xét trên góc độ phápluật, không có liên quan gì đến cô ấy, không cần phải có được sự đồng ý của cỏấy”.
“Nhưng nếu cô ấy biết, con sợ...”
“Căn nhà mà ba và Quý Phương Bình mua sau khi lấy nhanđả đứng tên Quý Phương Bình, thu nhập của ba bao năm nay về cơ bàn đều đưa chocò ta, cô ta không còn có thể phần nàn điều gì. Con không cần phải quan tâm đếnviệc Quý Phương Bình nghĩ thế nào, Tiểu Nhiễm, con mau về nhà ngay”.
Cô không thể thoái thác, đành phải nhận lời.
Cô đã đật mua vé tàu, đang ở nhà thu dọn đồ đạc thìđột nhiên nhận được điện thoại của Chương Dục: “Renee, anh đang ở Hán Giang, cómột chúi việc anh muốn được trao đổi với em”.
Theo bản năng, cô liền đề cao cảnh giác ngay: “Có việcgỉ vậy anh?”.
Dường như Chương Dục không để ý gì đến giọng cô mà nóihết sức thoải mái: “Gần đây anh vẫn theo sát tập đoàn Ức Hâm, nắm được một sốtài liệu về Trần Hoa, anh định viết một bài nên muốn hỏi em một số vấn đề liênquan đến quá khứ cùa anh ấy”.
“Em xin lỗi, em sẽ không hỏi gì, cũng không can thiệpgì về việc anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-troi-mai/1966389/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.