Sáng ngày thứ hai, lúc Phó Hồng Tuyết tỉnh lại, Diệp Khai cũng chậm rãi mở mắt ra.
Y nhìn đỉnh màn, an tĩnh trong chốc lát, bỗng nhiên đá đá hắn, thâm ý hỏi: “Phó Hồng Tuyết… Ngươi nhiều kinh nghiệm như vậy, không phải là lần đầu tiên sao?”
Trầm thấp mang nghi vấn, cũng như là khẳng định.
Phó Hồng Tuyết quay đầu đi, liền nhìn thấy lông mi y hơi rũ, sau đó lại mở to nhìn thẳng vào hắn, đáy mắt long lanh cùng khuôn mặt như đang thầm nhận xét phản ứng của hắn.
… Quả nhiên rất giống hồ ly giảo hoạt giơ móng vuốt rình mồi.
Phó Hồng Tuyết hứng thú nghĩ vậy, chợt phát hiện Yên Ba Thiên Khách thật sự đã nhìn rõ bản chất của Diệp Khai.
“Hết thảy kinh nghiệm của ta, đều đến từ ngươi. Chưa từng có người thứ hai.” Vì thế Phó Hồng Tuyết kéo y lại hôn một cái, hôn xong mới thản nhiên đáp.
“Thật sao?” Đến chân mày cũng nhíu.
“Thật sự.”
Phó Hồng Tuyết nhìn y. Cảm thấy chắc chắn là hắn cũng đang cau mày cau mặt như y.
Sau đó Diệp Khai xoay người đi không thèm nhìn hắn, tay còn phẩy phẩy như đuổi ruồi, mặt đã vùi vào gối định ngủ tiếp:
“Ta đói bụng, đi xem Băng Di sáng nay làm cái gì…”
“… rồi bưng về phòng cho ngươi?”
Phó Hồng Tuyết vừa cười vừa nói thêm nửa câu, chậm rãi ngồi dậy, thuận tiện thổi tắt ánh nến hôm qua hắn quên mất. Nến đỏ khắc long phượng là hôm qua hắn tận lực nhờ Băng Di đi mua, giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tro-lai/1959164/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.