Tan học, học sinh ùa ra từ các cửa lớp như bầy chim non trông thấy mẹ. Học suốt 5 tiết ai cũng ngồi tới ê mông, đau nhức người, chỉ muốn nhanh chóng về nhà ngủ một giấc. Riêng có một cô gái vẫn cỏ thong thả bước dọc theo con đường theo dãy các lớp học.
Cái ánh nắng chiếu xuống đỉnh đầu cũng chẳng thể ngăn người đó dừng bước. Bước chân nhảy theo nhịp điệu vui vẻ, tới trước cửa phòng đóng kín cửa thì dừng lại. Đẩy cửa ra đi vào trong.
"Nguyệt Nguyệt, cậu sao rồi?"
"Cậu chưa về à? Chiều còn nhảy đó. Không về ngủ giấc rồi dậy tới đây làm gì. Mình đỡ rồi."
Lướt qua ai đó đang đứng gần cửa ra vào, cô đi tới ngồi xuống cạnh cô bạn thân cười nói.
"Không sao. Lát mình về sau. Cậu có định về nhà không hay ngủ ở đây luôn?"
"Mình muốn về nhưng tên đó không cho."
Vừa nói vừa chỉ tới ôn thần đang đứng ở cửa nhìn vào. Bị điểm mặt, người ôn thần kia liền đi tới, xoa đầu em, thấp giọng dụ dỗ.
"Trời nắng như vậy, cậu lại không khỏe về làm gì. Ở lại đây ăn rồi làm một giấc, chiều mệt cũng không cần tập đâu."
"Không thể chiếm dụng phòng y tế được."
Hai người anh không em có mãi vẫn chưa tới hồi kết. Hiểu Tinh ở một bên ăn dưa hóng chuyện mãi cũng mệt liền cất tiếng.
"Mình nghe nói bác sĩ vào buổi trưa thường đi ăn cơm, tới chiều 2h ổng mới vào. Cậu cứ nằm đây, nói bác sĩ một tiếng là được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578542/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.