Trải qua hàng giờ luyện tập điên cuồng, cuối cùng cũng được tha. Cô ngồi bệt xuống đất. Mồ hôi ướt đẫm vạt áo sau lưng, từng giọt nóng hổi chảy dọc theo gò má rơi xuống nền đất.
Phó Hoành từ xa đi lại, ném cho cô một chai nước, quay qua phân phát cho những người còn lại trong nhóm. Nhân lúc mọi người nghỉ ngơi, hắn đã chạy xuống khu canteen mua vài chai nước về đây.
"Đi ăn không? Tôi mời."
"Lần này để mình mời đi, cậu trả mãi rồi."
Tinh Nguyệt vừa lên tiếng, tất cả đều ưng thuận. Lệnh em như lệnh trời. Chỉ có thể nghe không thể cãi. Sự đáng yêu, hiểu chuyện của em làm cho người ta đặc biệt yêu thích, càng thêm cưng chiều. Nào riêng gì hắn hay Khang.
"Quán nướng đi. Lâu chưa ăn."
Cả nhóm nhanh chóng thu dọn đồ rồi tới quán lẩu. Ba cô gái ngồi cạnh nhau, hai người con trai ngồi đối diện. Một bàn năm người cười nói vui vẻ trong lúc chờ món lên.
"Sắp thi tháng rồi. Mấy cậu học sao rồi?"
"Đều tạm ổn rồi", Tô Tình đáp.
"Ừm...còn vài dạng mình chưa hiểu lắm", Tinh Nguyệt đáp.
"Mình vẫn chưa làm được dạng cuối". Hiểu Tinh vân vê cái khăn, trả lời.
Thẩm Khang nghe tới đây liền nhíu mày. Bảo cô hỏi cô cứ im lặng, tới giờ mới chịu nói. Cái sự ương ngạnh này sao giống Tinh Nguyệt vậy không biết.
"Tối mai ra quán cafe ngồi, tôi chỉ cậu."
"Tối mai qua nhà tôi, tôi chỉ cậu", Phó Hoành cũng lên tiếng nói với Nguyệt.
Tô Tình ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578541/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.