🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Còn biết sợ?"



Đỉnh đầu truyền tới tiếng nói thanh lãnh, Hiểu Tinh gật gật. Ai mà không sợ anh khi tức giận cô bái kẻ ấy làm sư.



"Mình biết sai rồi. Cậu đừng tức giận."



"Hừ. Ai mượn cậu cậy mạnh hả? Chân đã đau thì dừng cuộc thi. Cuộc thi quan trọng hơn cái mạng của cậu sao?"



Nhìn chằm chằm cô gái trong vòng tay, lần nào cũng thế. Cứ phải để họa rơi xuống mới chịu cúi đầu sửa lỗi.



Ôm người tới phòng y tế, bác sĩ không có ở đây. Anh tự mình xử lý cho cô. Nắm lấy cái chân nhỏ bé, sờ sờ bên dưới phần mắt cá kiểm tra.



"A...đau...nhẹ chút."



"Bị bong gân rồi, ngồi yên đừng cử động."



Anh đi lại tủ lục tìm thuốc, băng, nẹp. Lúc đang tìm kiếm, bác sĩ mở cửa đi vào. Nhìn thấy cái tủ bị tên nhóc này lục tung lên hắn ta ngây người.



"Này. Nhóc tìm gì?"



"Băng nẹp."



"Bé kia bị gãy chân à?"



"Bong gân."



Hai người đối thoại ngắn gọn tới mức như thể chỉ cần thêm một chữ sẽ là thừa.



"Nhóc biết xử lý sao?"



"Biết. Từng làm.". ngôn tình sủng



Người bác sĩ nghe vậy liền lấy cái ghế ngồi xuống cạnh bên, hoàn toàn nhường chỗ cho người con trai ấy tự làm mọi việc.



Hiểu Tinh đau nhưng cố kìm nén, không la, không hét. Thẩm Khang chuyên tâm dùng thuốc xoa lên vết thương cho tan máu bầm, rồi dùng băng cố định lại nơi đó tránh cho cô để dính phải nước.



"Được rồi, về nhà hạn chế di chuyển, cậu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578504/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thời Gian Thầm Lặng
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.