Tình yêu nào cũng có sóng gió, nhưng chỉ cần đôi bên đủ tin tưởng, đủ chân thành yêu thương, bao dung, mọi thứ rồi sẽ qua. Trời yên biển lặng.
Tình yêu là thế. Ồn ào và lặng lẽ.
Thẩm Khang ôm lấy cô, hôn nhẹ xuống gò má, mắt, mũi rồi tới cái miệng nhỏ xinh, "Hiểu Tinh, cám ơn em. Cám ơn em vì tất cả."
Cả hai cứ ôm nhau như vậy, Mặt Trời lặn xuống núi mới nắm tay nhau trở lại xe, lái về nhà. Cô phát hiện con đường này không phải về nhà mình, quay qua hỏi anh.
"Anh dẫn em đi đâu thế?"
"Về nhà với anh." Khang nhẹ nhàng đáp.
Hiểu Tinh đơ người. Vậy là về nhà anh phải không? Nhanh như vậy cô chưa chuẩn bị tinh thần xong mà.
Thẩm Khang đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô, "Yên tâm đi. Ba mẹ em cũng ở bên đó rồi."
Trước khi đi đón cô anh đã sai tài xế nhà đi đón ba mẹ cô tới trò chuyện cùng ba mẹ anh ở Thẩm gia. Trước sau cũng gặp, chọn ngày không bằng hôm nay làm luôn một lần.
Lái xe vào cổng lớn, giúp việc đứng thành hàng chào hai người xong tản ra đi làm việc của họ.
Anh dẫn cô vào trong nhà, thấy cha mẹ Hiểu Tinh đang ngồi trò chuyện vui vẻ cùng bố mẹ anh. Cả bốn người đang cười nói vui vẻ, thấy hai đứa con đi vào, cùng dừng lại, đưa mắt nhìn sang.
Chào hỏi xong cả, Thẩm phu nhân lên tiếng hỏi thăm trước: "Bé con về rồi, sau này ở lại đây luôn chứ nhỉ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-tham-lang/2578429/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.