🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi giải quyết việc của công ty xong rồi, Minh Khôi trở về nhà nhìn thấy Hạ Băng đang ngồi ở bàn học của mình, anh đi đến ôm cô từ phía sau hỏi:

-Bé cưng em đang làm gì vậy?

Hạ Băng cố gắng đẩy anh ra nói:

-Chú đừng có ôm cháu mà khó chịu quá.

Nhưng anh đâu có dễ dàng buông tha cho cô, Minh Khôi hôn lên môi cô một cái rồi nói:

-Không được gọi "chú" anh là chồng của em có hiểu không? Phải gọi là anh biết chưa?

Cô ngước mắt lên nhìn anh chu chu môi nói:

-Như cháu còn nhỏ lắm chưa có kết hôn được đâu ạ, chú đi tìm người khác làm vợ đi cháu không phải là vợ của chú đâu.

Minh Khôi không chịu thua với cách trả lời của cô, anh bế cô lên đi đến giường ngủ của cả hai, rồi lấy ảnh cưới vừa được thợ gửi đến cho cô xem chỉ vào ảnh có hai người anh nói:

-Em xem cái này có phải em và anh không? Cô dâu là em nè!

Hạ Băng nhìn thấy mình mặc váy cưới và cười thật tươi trong vòng tay của anh, cô không tin tưởng đây là thật và hỏi:

-Cái này là thật ạ? Chú có gạt cháu không? Đây có phải là ảnh ghép không?

-Ừm, bé cưng anh không hề lừa gạt em, hãy mau chóng bình phục nhé anh yêu em.

Cô thật sự không có cảm giác lắm chỉ có thể im lặng mà nghe anh nói thôi, Minh Khôi cũng biết chuyện này không thể gấp anh sẽ từ từ tìm lại ký ức cho cô.



Mấy ngày sau công ty của Atticus bị cảnh sát thương mại điều tra, tất cả mọi chứng cứ phạm tội đều được cảnh sát thu giữ, và trong một ngày tập đoàn của Atticus đã bị phá sản, bản thân hắn cũng bị bắt vì tội chủ mưu.

Còn Minh Khôi anh cố gắng dành nhiều thời gian cho Hạ Băng hơn, khoảng thời gian này anh xin ba Dương nghỉ ngơi, anh muốn dẫn cô đi chơi ở những nơi hai người từng đến.

Anh làm những việc mà trước đây từng làm cho cô, nhưng mà Hạ Băng vẫn không có tuyến triển gì hết, hôm nay Minh Khôi dẫn cô đi du thuyền anh muốn có không gian riêng tư với cô.

Nhưng sáng sớm khi anh ngồi ở dưới nhà đợi cô, Hạ Băng từ trên lầu đi xuống vừa bước được mấy bật thang thì bỗng nhiên cô bị choáng.

Trước mắt Hạ Băng tối đen không thấy gì nữa, cô té từ trên lầu xuống khi này Minh Khôi nghe âm thanh lớn, anh quay người lại thì thấy cô đang lăng xuống, anh hoảng hốt chạy đến đỡ cô lên và hét lớn:

-HẠ BẰNG...KHÔNG....

Lúc này tất cả mọi người trong nhà đều chạy ra, ba mẹ Dương từ trên lầu cũng hết hồn chạy ra xem chuyện gì? Mẹ Dương thấy cô đang nằm trong vòng tay của Minh Khôi, bà vừa chạy xuống vừa hỏi:

-Có chuyện gì xảy ra vậy?

Minh Khôi gấp gáp trả lời:

-Con không biết, khi con nghe âm thanh lớn phía cầu thang thì thấy em ấy đang lăng từ trên đó xuống.

-Trời ơi con gái của tôi...Người đâu đem xe đến đưa thiếu phu nhân đến bệnh viện mau lên.

Minh Khôi vội ẩm Hạ Băng lên chạy riết ra xe để đến bệnh viện, cả nhà ai cũng lo lắng cho cô vừa gặp chuyện ở đám cưới xong, bây giờ đương không lại ngã cầu thang sau cô lại gặp chuyện không may như vậy chứ.

Ở bệnh viện Minh Khôi lo lắng đi tới đi lui trước cửa phòng cấp cứu, ba mẹ Dương thì ngồi đợi và Hạ Băng đang được Minh Anh khám bên trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.