Trong bệnh viện khi Minh Khôi được cấp cứu một lúc sau thì anh cũng tỉnh dậy, anh thấy ba Dương đang ngồi bên cạnh mình nên hỏi:
-Ba tiểu Băng thế nào rồi?
Khuôn mặt của ba Dương trở nên lo lắng nói:
-Hiện tại con bé vẫn đang nằm trong phòng hồi sức cấp cứu, con bé vẫn chưa tỉnh.
Minh Khôi nghe ba Dương nói như vậy liền ngồi dậy để đi tìm Hạ Băng, ba Dương ngăn anh lại nói:
-Để bác sĩ đến kiểm tra cho con rồi hả đi qua bên đó.
-Nhưng mà...
Thấy anh cố chấp như vậy ba Dương liền ngăn cản nói:
-Bây giờ đến lời nói của ba con cũng không muốn nghe nữa có phải không?
Nghe ba Dương nói như vậy anh không bướn nữa, Minh Khôi nằm xuống một lúc sau thì bác sĩ cũng đến, khi xem sét và khám qua cho anh xong bác sĩ nói:
-Thưa ngài thiếu gia đã khỏe rồi, chỉ cần làm một vài sét nghiệm để kiểm tra lại lần nữa là có thể xuất viện.
Minh Khôi không còn chịu đựng được nữa anh nói:
-Ba kiểm tra con cũng đã làm rồi bác sĩ nói con không sao, vậy bây giờ con có thể đi gặp tiểu Băng được không?
Đúng là hết cách với anh rồi ba Dương gật đầu đồng ý, khi vừa được sự chấp thuận của ông anh liền chạy ra ngoài đến chỗ Hạ Băng.
Đến giường bệnh của cô anh thấy trên đầu Hạ Băng được bác sĩ băng lại, trên tay thì đầy vết băng và kim tim cô đang được mẹ Dương chăm sóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-tro-lai-em-se-khong-yeu-anh/3732185/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.