Tập đoàn Lâm Thị
Sau khi giải quyết ổn thỏa mọi thứ Lâm Hiểu Phong với trợ lý lúc này mới được thở phào nhẹ nhõm. Anh mệt mỏi ngã lưng ra sau ghê ngồi miệng nói với thư ký:
- Phần còn lại cậu biết phải làm sao rồi chứ?
- Vâng, thưa sếp!
- Xử lý cho ổn thỏa đừng để xảy ra vấn đề nữa.
- Vâng!
- Ra ngoài đi!
- Tôi xin phép!
Nói dứt lời thư ký cúi đầu chào rồi xoay lưng rời đi trả lại không gian yên tĩnh cho Lâm Hiểu Phong. Đang nhắm mắt định nghỉ ngơi thì như bỗng nhớ ra điều gì đó khiến anh lập tức bật dây. Lâm Hiểu Phong cau mày nhìn chiếc màn hình trắng trơn chẳng có lấy một cuộc gọi nhỡ trong lòng dâng lên nỗi lo lắng. Anh cố trấn tĩnh bản thân tự nhủ rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra rồi bấm số gọi về nhà.
Reng reng reng
- Alo?
Giọng nói quen thuộc vang lên bên đầu dây bên kia không ai khác chính là vị quản gia già của dinh thự. Ông cất chất giọng trầm thấp nhưng ấm áp nhẹ nhàng của mình lên hỏi:
- Ai ở đầu dây bên kia vậy?
- Là tôi!
Nghe thấy giọng Lâm Hiểu Phong vị quản gia lại lên tiếng:
- Thiếu gia gọi có việc gì vậy?
- Chú Ngô, Ý Vân có ở nhà không?
Nghe Lâm Hiểu Phong hỏi khiến quản gia hơi bất ngờ nhưng vẫn điềm tĩnh đáp:
- Thiếu phu nhân không có ở nhà thưa thiếu gia! Chẳng phải lúc sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3351656/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.