Đang trên đường về nhà thì bỗng điện thoại của Lâm Hiểu Phong vang lên, nhìn vào dãy số với cái tên quen thuộc trên dòng hiển thị là quản gia của dinh thự gọi. Chẳng hiểu sao khi nhận được cuộc gọi này trong lòng anh lại dấy lên cảm giác bất an không thể lý giải. Nghĩ rồi Lâm Hiểu Phong đưa tay nhấc máy, đầu dây bên kia truyền đến âm thanh:
- Thiếu gia, hôm nay ngài có về nhà sớm không?
Câu hỏi thường ngày vang lên làm Lâm Hiểu Phong thở phào nhẹ nhõm, chắc do anh đã lo nghĩ quá nhiều nên mới tự mình hù mình như thế. Nghĩ vậy anh bình thản đáp:
- Tôi đang trên đường về!
- Vâng! Thiếu phu nhân bảo tôi chuyển lời cho ngài rằng thiếu phu nhân có điều muốn nói.
Nghe đến đây Lâm Hiểu Phong thoáng cau mày khó hiểu, gần đây Vương Ý Vân vẫn luôn không muốn tiếp xúc với bất cứ ai đặc biệt là hắn, vậy mà giờ lại muốn nói chuyện. Trong phút chốc cảm giác lo lắng ban nãy lại ùa về làm anh không khỏi băn khoăn suy nghĩ.
Đang chăm chú suy nghĩ thì đầu dây bên kia giọng nói của quản gia lại vang lên:
- Thiếu gia?
Tiếng gọi của ông như kéo Lâm Hiểu Phong trở về thực tại, anh thở dài đáp:
- Tôi biết rồi! Khoảng 10 phút nữa sẽ về đến nơi.
- Vâng!
Sau tiếp đáp gọn ấy là tiếng dập máy của ông quản gia còn Lâm Hiểu Phong thì bất an phóng xe chạy về trong tâm trạng bồn chồn.
Chiếc xe màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-quay-lai-cho-anh-o-ben-em-/3351644/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.