Các anh em quây hai người lại, vỗ tay không ngừng: “Chúc mừng đội trưởng Cận, chúc mừng chị dâu…”
Từ Lai buông Cận Thời Xuyên ra, trông mọi người nhiệt tình và vui vẻ như vậy lại thấy hơi xấu hổ.
Cô vỗ nhẹ vai Cận Thời Xuyên một cái, bắt đầu trở mặt tính sổ: “Thì ra anh với mọi người rủ nhau lừa em.”
Cận Thời Xuyên thoải mái để Từ Lai lườm mình, chỉ cười không nói.
“Chị dâu bất ngờ, vui mừng, kinh ngạc, hài lòng chứ?” Giang Đường dở hơi xông ra khoa tay múa chân, ai không biết lại tưởng anh ta mới là người được cầu hôn mất.
“Bất ngờ, vui mừng, kinh ngạc, hài lòng.” Từ Lai mỉm cười, gật đầu thừa nhận.
Mặc dù cô từng là thầy của họ nhưng sau đấy đã trở thành bạn bè.
Còn giờ, cô liếc Cận Thời Xuyên một cái, đôi môi nhoẻn cười.
Giờ, cô là chị dâu của họ.
Lưu Húc cũng cười: “Được thấy chị dâu và đội trưởng Cận hạnh phúc như thế, cũng bỏ công chúng tôi chuẩn bị bao lâu nay.”
“Phải, phải đấy…”
“Chà, sau này tôi cũng muốn cầu hôn vợ mình như thế này…”
“Ông có vợ hả?”
“Tôi có. Tôi có. Hay là tranh thủ luôn nhỉ, đỡ lãng phí, tôi cũng gọi luôn cô ấy tới…”
“Ý hay đấy!”
“…”
Mọi người mồm năm miệng mười, càng nói càng lạc đề. Từ Lai nhìn mọi người đang phấn khởi, vui vẻ còn Cận Thời Xuyên thì nhìn cô vợ nhà mình mỉm cười thật tươi.
Chỉ là, mấy thằng này thật là… càng nói càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-nhu-hen/2096214/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.