Chuyển ngữ: Ly Tâm
Beta: Mạc Y Phi
Lâm Sơ Yến cứ dăm ba ngày lại chạy đến cơ sở Diên Trì nên Thẩm Tắc Mộc rất hay gặp anh.
Hôm nay lúc Lâm Sơ Yến nắm tay Hướng Noãn đi trên đường, Thẩm Tắc Mộc bỗng ngăn bọn họ lại.
“Tôi có chuyện muốn hỏi cậu.” Thẩm Tắc Mộc nhìn Lâm Sơ Yến, khẽ nói.
Hướng Noãn lặng lẽ dõi theo bóng lưng rời đi của hai người bọn họ, thầm nghĩ, có chuyện gì mà lại không thể nói trước mặt cô thế?
…
Thẩm Tắc Mộc không muốn nhiều lời với Lâm Sơ Yến, hỏi thẳng vào vấn đề: “Tối ngày hôm đó cậu có uống say không?”
“Ngày đó?”
“Ngày thi đấu cúp Lôi Đình.”
“Không hề.” Nhà Lâm Sơ Yến có sâu rượu nên anh không dám uống quá nhiều.
“Ừ. Vậy thì, tối đó chúng ta trở lại phòng bằng cách nào?”
“Mấy người khác do em đưa vào, anh và chị Nhân tự dìu nhau vào, anh quên rồi sao? Lúc đó anh và chị Nhân xưng huynh gọi đệ.” Lâm Sơ Yến nhớ lại tình tiết đêm đó, “Đúng rồi, đàn anh, thế mà anh lại…” Nói đến đây anh dừng lại, khẽ mỉm cười.
Thẩm Tắc Mộc nhướng mày, “Tôi thế nào?”
“Anh hát lạc hết cả tông.”
Thẩm Tắc Mộc nhắm mắt lại, “Tạm biệt.”
“Đợi đã đàn anh.” Lâm Sơ Yến gọi anh.
Anh xoay người lại nhìn Lâm Sơ Yến.
“Vấn đề mà đàn anh hỏi hơi kỳ lạ.” Lâm Sơ yến sờ cằm, suy nghĩ một lúc thì lập tức trong đầu xuất hiện chuyện vô cùng đáng sợ, “Đàn anh, anh và chị Nhân… không phải chứ?”
Thẩm Tắc Mộc hơi bất đắc dĩ. Lâm Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795988/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.