Chuyển ngữ: Lynx
Beta: Mạc Y Phi
Sau khi Lâm Sơ Yến xuống xe thì thấy một bà lão bán hạt óc chó ven đường. Bà ngồi trên một cái ghế đẩu dài, dùng một con dao sắc bén cà cà vỏ quả óc chó. Sau khi gọt vỏ xanh đi thì trong sọt còn lại nhân óc chó màu nâu, đây mới là óc chó thường gặp.
Một hương vị đặc biệt tràn ngập trong không khí.
Lâm Sơ Yến mua hai cân óc chó, lúc anh tìm tiền lẻ trong túi áo khoác, thấy bà lão lặng lẽ chỉ về cái sọt nặng đúng hai cân.
...
Lâm Sơ Yến cầm quả óc chó đi tìm Hướng Noãn. Chàng thanh niên cao ráo tuấn tú y như bước ra từ truyện manga lại xách cái túi ni lông màu đỏ thường hay đựng đồ ăn, trông có vẻ chói mắt.
Lúc xuống tầng Hướng Noãn mặc một bộ đồ nhung màu trắng, lông vũ bay như tuyết. Lúc cô đi đến gần, Lâm Sơ Yến thấy cô đeo túi xách.
“Cô có tiết học à?” Anh hỏi.
“Không phải, ngộ nhỡ tôi cần đọc sách thì sao.”
Lâm Sơ Yến cảm thấy hai chữ “ngộ nhỡ” được cô dùng rất tốt.
Hướng Noãn chỉ vào túi ni lông của anh: “Anh mang cái gì đấy, cá à?”
“Hạt óc chó, cho cô.”
“Anh mua hạt óc chó cho tôi làm gì?”
Đương nhiên là để bổ não rồi. Lúc này, ánh mắt Lâm Sơ Yến khá ân cần.
Bỏ qua vẻ mặt khó hiểu của Hướng Noãn, anh đưa óc chó cho cô, sau đó nhấc túi xách của cô lên, rất nặng.
“Đưa tôi cầm cho.” Lâm Sơ Yến vừa nói vừa muốn cầm túi xách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795919/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.