Trịnh Đông Khải thấy toàn bộ quá trình Lâm Sơ Yến ít máu giết ngược lại A Kha.
Ban đầu, anh ta cũng cho rằng Lâm Sơ Yến có thể sẽ chết. Thật ra thì Đát Kỷ đối mặt với A Kha cũng không phải không có sức đánh một trận, nhưng máu của Lâm Sơ Yến quá thấp, thấp đến mức chỉ cần một chiêu của A Kha cũng có thể giết anh. Nhưng trong tình huống này, trừ khi Lâm Sơ Yến có thể khiến A Kha không động đến anh mà chỉ có anh đánh A Kha thì mới có cơ hội.
Trước khi vào trận Lâm Sơ Yến mang theo một kỹ năng bổ trợ là Tốc biến, có thể dịch chuyển từ địa điểm này đến địa điểm khác, đây là kỹ năng thoát thân duy nhất của Lâm Sơ Yến, anh vẫn chưa dùng tới. Nhưng lúc này anh dùng không phải để chạy trốn mà lại di chuyển ra sau lưng A Kha.
Bởi vì động tác của hai người quá nhanh, gần như là đồng thời, nói cách khác, dựa vào tầm nhìn của A Kha, cô cảm thấy như mình đã đánh trúng được Đát Kỷ, nhưng Đát Kỷ lại không chết.
Đây mới là nguyên nhân A Kha chết không nhắm mắt.
Chuyện tiếp theo rất đơn giản, Đát Kỷ ít máu tung một chiêu liên hoàn, tiễn A Kha đầy máu về nhà.
Trịnh Đông Khải khá khiếp sợ. Tốc biến thường được sử dụng để chạy trốn, mạo hiểm như vậy rất hiếm thấy.
“Cậu tính toán được thật sao?” Sau khi trò chơi kết thúc, Trịnh Đông Khải hỏi Lâm Sơ Yến.
“Khá may mắn. Nhìn Minh Văn của A Kha mà tớ tính toán được, sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-ngon-ngot/1795918/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.