"Bệnh nhân thở dồn dập, tỷ số nhịp tim đã nhảy đến 170, nhanh thông báo bác sĩ chuẩn bị cấp cứu."
Y tá vẫn luôn nhìn máy giám sát bên giường bệnh, chợt nhìn thấy điện tâm đồ trên máy giám sát nhảy số, bị dọa sợ đến xoay người hô to.
Một bóng dáng gầy bên ngoài phòng bệnh nghe tiếng lập tức chạy tới, lúc nhìn thấy người trên giường, dọa sợ đến bình thuỷ trong tay rơi xuống đất.
"Mẹ ~ mẹ, mẹ sao rồi? Mẹ sao rồi? Mẹ, mẹ đừng làm con sợ. . ."
"Mẹ. . ."
Cố Sâm bị dọa sợ đến tay chân luống cuống đứng bên giường bệnh, xung quanh tất cả đều là nhân viên chữa bệnh và chăm sóc đi tới đi lui, rất nhanh đã mang dụng cụ cấp cứu tới chờ tiến hành cấp cứu.
"Cố thiếu gia, xin cậu đi ra ngoài trước đi, tình huống Cố phu nhân bây giờ rất không ổn định, chúng tôi cần nhanh chóng cấp cứu." Bác sĩ không dám dừng lại, trực tiếp nói.
Cố Sâm bị dọa sợ, vội vàng gật đầu, lui ra sau nhưng vẫn cắn chặt môi nhìn người nằm trên giường bệnh kia, chợt sau lưng xuất hiện một đôi tay vỗ vỗ bờ vai cậu.
Cố Sâm vừa quay đầu, lúc nhìn thấy người tới, nước mắt vẫn kiềm nén ào ào rơi xuống.
"Chú Tần, mẹ con có sao không? Con không muốn mẹ xảy ra chuyện."
Tần Nghị không đành lòng vỗ vỗ vai Cố Sâm, thiếu niên mười bốn tuổi trước mặt này lại quá kiên cường, sự cố này đã cách mười năm, nhưng đứa bé này chưa từng mềm yếu như vậy.
"Không sao, mẹ con. . .là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoi-gian-lanh-leo/1499506/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.